Nghề điều khiển máy bay không người lái, thực tế mới rộ lên ở Trung Quốc khoảng hai, ba năm gần đây, nhưng lập tức đã phát triển nóng.
Tại Phật Sơn, tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc, hầu hết những lao động ở tuổi thanh niên đều chọn rời quê hương để đến những trung tâm công nghiệp như Quảng Châu, Thâm Quyến để đổi đời.
Tuy nhiên, Fu Wenlong chọn cách khác. Sớm tự lập và có nhiều người bạn đến các khu công nghiệp làm từ tuổi còn đi học, anh hiểu nỗi vất vả khi dấn thân đến những nơi xa lạ.
"Mồ hôi ở đâu cũng giống nhau", Fu nói. Và anh tin, bản thân có thể thành công mà không cần đến những đồng tiền bán mồ hôi bên cạnh các dây chuyền.
Ngoài 20, nhờ tiền vay của ngân hàng chính sách và vay mượn từ người thân, bạn bè, Fu cùng một vài người bạn bắt đầu dự án đầy tham vọng - sản xuất, điều hành và cung cấp các dịch vụ máy bay không người lái ở khu ngoại ô Phật Sơn.
Sau vài năm bươn chải, Fu có một tài sản đáng ngưỡng mộ, giúp công ty Lingxiao Agricultural Technology đứng vững bất chấp cạnh tranh khốc liệt của thị trường, và quản lý diện tích đồng ruộng lên tới hơn 1.300 hecta.
Tại nông thôn Trung Quốc, lực lượng lao động trẻ ngày một thiếu hụt. Những người trẻ như Fu trước đây thường muốn có thu nhập ổn định hàng tháng, thay vì trông chờ vào cơ hội cuối mỗi mùa vụ.
Bởi vậy, những công việc nặng nhọc như phun thuốc trừ sâu dần được chuyển sang máy móc, mà nhiều nhất là máy bay không người lái.
Cơ may đến với Fu cách đây khi một người họ hàng xa nhờ cậu thanh niên trẻ lái thử máy bay cho cánh đồng nhỏ mới trồng thử giống mới. Với bản tính ham học hỏi, Fu chấp nhận mạo hiểm, kèm lời hứa sẵn sàng đền bù thiệt hại nếu phát sinh lỗi. Anh học khoá cấp tốc để đạt chứng chỉ lái máy bay sau một tuần.
"Ơn trời, mọi thứ ban đầu suôn sẻ", Fu nhớ lại. Thành công ban đầu gieo một niềm tin sâu sắc trong Fu rằng, đây có thể trở thành một nghề hái ra tiền trong tương lai. Nói là làm, anh cùng những cộng sự liên hệ với các nông dân trong vùng. Ban đầu là miễn phí, hoặc trả công dưới dạng nông sản.
Ngày làm việc của Fu bắt đầu từ 6 giờ sáng. Sau khi quan sát địa hình, tính toán lượng thuốc cần sử dụng, anh sẽ bay thử trước. Trong lúc làm việc, Fu tranh thủ hướng dẫn cho những người mới trong công ty về những khó khăn trong nghề.
Lương của một công nhân tại các khu công nghiệp Trung Quốc dao động trong khoảng 1.000 USD mỗi tháng. Nếu tăng ca, con số này có thể gấp đôi, hoặc thậm chí hơn. Tuy nhiên, so sánh với ngành dịch vụ máy bay không người lái, sự đánh đổi là cực kỳ hấp dẫn.
Fu hiện có thể bỏ túi 450.000 USD một năm, tương đương khoảng 37.000 USD một tháng. Tất nhiên, để có thành công hiện tại, Fu phải vượt qua vô số rào cản.
Đầu tiên là từ gia đình. Mẹ của anh không muốn con trai độc nhất trong nhà mạo hiểm tương lai vào một nghề mà chẳng ai biết là gì.
Thứ nữa là điều kiện làm việc. Thay vì thay quần áo sạch sẽ và vào nhà máy, Fu phải chống chọi với nắng nóng, côn trùng và những hoá chất độc hại.
Với nhiều người, nghề nghiệp nhiều khi tự tìm đến. Fu cũng tin vận may ấy đã đến với mình. Anh thấy thích thú khi ngắm nhìn những cánh đồng xanh mướt, hoặc đơn giản là dùng bữa trưa ngay trên đồng cùng hương lúa thơm mát.
Theo Fu, nhờ sự trợ giúp của chính phủ, nông dân có thêm kinh phí để sử dụng khoa học kỹ thuật trong trồng trọt. Nghề điều khiển máy bay không người lái, thực tế mới rộ lên ở Trung Quốc khoảng hai, ba năm gần đây, nhưng lập tức đã phát triển nóng.
Nông dân Phật Sơn, trong lời kể của Fu, sử dụng ngày càng nhiều dịch vụ của anh để bảo vệ mùa màng.
Chẳng hạn như năm nay, do thời tiết thay đổi thất thường, các nông dân trong vùng được khuyến cáo phải phun thuốc trừ sâu trong vòng một tuần vào lúc sâu bệnh lên đỉnh điểm. Nông dân không thể tự làm một công việc lớn tới vậy, bởi mỗi người trong một ngày chỉ có thể phun được không quá 15 sào ruộng.
Nếu sử dụng máy bay không người lái, năng suất có thể tăng lên chừng 20 lần. Ngoài ra, khi sử dụng máy bay không người lái, thuốc không những phun đều hơn mà còn tiết kiệm tới 20%.
Đánh giá cơ hội vàng, nhóm của Fu nhanh chóng mở rộng nhân sự. Từ 2 máy bay năm 2018, công ty của Fu giờ sở hữu 12 máy bay, cùng số nhân công tăng gấp 5 lần.
Hàng trăm nông dân tại Phật Sơn dần trở thành khách hàng thân thiết của công ty. Họ được lên lịch phun thuốc từ đầu vụ, quản lý và biết chính xác thời điểm phun trước khi thu hoạch. năm 2020, công ty của Fu đã nhận thêm 8 người lái máy bay từng là thợ gặt, và dự kiến sẽ tuyển thêm cho tới cuối năm.
"Thế hệ trẻ thực sự vẫn chưa coi đây là một nghề", ông than thở về khó khăn khi tuyển dụng.
Cục Hàng không Dân dụng Trung Quốc cho biết, cho đến cuối năm 2019, số lượng người được cấp giấy phép điều khiển máy bay không người lái tại nước này đã lên tới 67.218, tăng hơn 50% so với năm trước.
Bộ Nhân lực và An sinh xã hội nói thêm rằng, khoảng 15% số giấy phép này được cấp cho lĩnh vực nông nghiệp, một trong bốn lĩnh vực ứng dụng chính bên cạnh nhiếp ảnh, đo đạc và tuần tra. Bộ cũng dự báo ngành nông nghiệp cần thêm 100.000 máy bay không người lái và 400.000 người vận hành trong năm nay.
Thống kê của Business Insider cho thấy, hãng sản xuất máy bay không người lái lớn nhất thế giới DJI, hiện có trụ sở tại Thâm Quyến. Quy mô thị trường này đang phát triển nóng và được dự báo là có thể lên tới 1 tỷ USD trong năm 2021.
MG-1 của DJI, một trong những sản phẩm bán chạy nhất, có thể chịu tải trọng 10kg, đi kèm là các công nghệ chống nước, chống bụi và ăn mòn. Giá của MG-1 được rao bán khoảng 15.000 USD.