Trò chuyện với phóng viên Dân Việt, ông tâm sự, cả cuộc đời chiến chinh, khó mà kể hết, nhớ đầy đủ, chi tiết các trận đánh mà ông từng tham gia, chỉ huy. Nhưng với cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Xuân Mậu Thân 1968, ông nhớ nhất là trận đánh vào Tòa đại sứ Mỹ. Đó là trận đánh làm chấn động giới cầm quyền chế độ cũ, làm hoang mang cho đế quốc Mỹ. Và ở trận đánh ấy, những người chiến sĩ trực tiếp của ông, nhiều người còn ở tuổi mười tám, đôi mươi đã mãi mãi không trở về.
Đó là ngày 23 Tết Mậu Thân, ông Trần Minh Sơn cùng ông Trần Hải Phụng (tức Hai Phụng), Tư lệnh Phân khu 6, đến báo cáo với ông Võ Văn Kiệt (tức Sáu Dân, lúc đó là Bí thư Khu ủy Sài Gòn-Gia Định) về kế hoạch của lực lượng biệt động Sài Gòn tấn công các mục tiêu trong chiến dịch Mậu Thân 1968.
Đại tá Trần Minh Sơn nhớ lại, theo kế hoạch ban đầu, lực lượng của ta sẽ tập trung đánh các mục tiêu ở nội thành Sài Gòn như: Dinh Độc lập, Bộ Tổng tham mưu, Bộ tư lệnh Hải quân, Đài phát thanh, Biệt khu thủ đô, Tổng nha cảnh sát, khám Chí Hòa... Tòa đại sứ Mỹ (hay còn gọi Đại sứ quán Mỹ) là mục tiêu bổ sung theo ý kiến chỉ đạo của đồng chí Võ Văn Kiệt. Vì vậy, công tác chuẩn bị cho trận đánh vào mục tiêu này chỉ có 5 ngày từ ngày 23 Âm lịch đến 28 Âm lịch Tết Mậu Thân 1968.
“Đánh Tòa đại sứ Mỹ thì mọi công tác chuẩn bị bắt đầu hoàn toàn từ con số không. Toàn bộ quân đã được bày bố cho việc đánh các mục tiêu đã được đề ra. Không có quân, không có vũ khí, không có người chỉ huy, không có cơ sở nào trong nội thành. Cán bộ còn ai đâu? Súng trong thành phố đã giao hết, trong khi chỉ còn có 5 ngày phải tổng tiến công. Một bài toán quá khó mà chúng tôi phải cân não", ông Bảy Sơn nhớ lại.
Suy nghĩ một hồi, ông Bảy Sơn đã đề nghị với ông Hai Phụng còn một người có thể đảm đương nhiệm vụ này là ông Ba Đen (chiến sĩ biệt động Ngô Thanh Vân), người đang giữ chìa khóa của 14 hầm vũ khí trong nội thành. Và ông Ba Đen đã được chọn là người chỉ huy cho trận đánh Toà Đại sữ Mỹ.
Trước giờ nổ súng, Đại tá Trần Minh Sơn vào nội thành Sài Gòn trinh sát, kiểm tra lại các mục tiêu lần cuối và cùng ăn Tết, tâm sự hàn huyên với các anh em.
Gần 2 giờ sáng 31/1/1968 (tức Mùng Hai Tết Mậu Thân), các đội biệt động đồng loạt tiến công. Cả nội thành Sài Gòn rung chuyển dữ dội bởi tiếng súng, tiếng bộc phá vang rền, mùi thuốc súng khét lẹt… Lực lượng biệt động lần lượt chiếm được các mục tiêu như kế hoạch. Cuộc chiến đấu diễn ra ác liệt giữa lực lượng biệt động với địch đông gấp nhiều lần ở hầu hết các mục tiêu.
Đồng chí Ba Đen chỉ huy đội biệt động số 11 đánh vào Tòa đại sứ Mỹ cũng chỉ huy quân nhanh chóng áp sát và chiếm giữ Đại sứ quán Mỹ. Cuộc tấn công vào Tòa Đại sứ Mỹ kéo dài đến sáng Mùng Hai Tết Mậu Thân thì hầu hết anh em đã hy sinh, chỉ còn Ba Đen bị thương nặng và bị địch bắt.
"Lúc đầu, nhiệm vụ của mỗi đội là đánh chiếm và cố giữ mục tiêu trong khoảng hai giờ đồng hồ, sau đó sẽ có lực lượng đến tiếp nhận. Tuy nhiên, do địch phản công rất quyết liệt, anh em người thì hy sinh, người thì bị thương, bị bắt… Anh em biệt động chúng tôi nào ai biết tên thật, sinh ra ở đâu, cha mẹ là ai, chỉ lấy cái tên bí danh như thằng Tư, thằng Năm, thằng Bảy, thằng Tám để gọi nhau. Nhiều người hy sinh nhưng giờ vẫn chưa tìm được tung tích”, vị chỉ huy già trùng giọng.
Nhiều năm qua, ông Sơn đã nỗ lực để tìm hài cốt những người đồng đội cũ, nhưng nhiều người vẫn nằm lại ở đâu đó. Ông luôn cảm thấy day dứt về việc chưa quy tập được hài cốt những người lính đã hy sinh trong cuộc chiến.
"Nợ tiền, nợ bạc thì còn có thể trả được chứ món nợ này theo tôi đến suốt đời!”, ông nói với phóng viên Dân Việt, đôi mắt ầng ậng nước. Rồi ông đưa bàn tay nhăn nheo, rặt những vết đồi mồi lau nước mắt.