Rạn san hô có nhiều đá vôi, nên lưỡi câu thả xuống thường chạm đá, sỏi. Bởi vậy, ông bà chúng tôi đặt tên cho nghề này là nghề “câu sỏi”, để phân biệt với các nghề câu khác", ngư dân Nguyễn Dung (56 tuổi), ở Gò Tây, xã Tịnh Hòa đã gắn bó với nghề “câu sỏi” gần 40 năm, lý giải.
Gắn bó với nghề "câu sỏi", mỗi ngư dân đều chuẩn bị cho mình từ 20 - 30 nẹp câu làm hành trang cho mỗi chuyến vươn khơi. Bình quân mỗi nẹp câu có 300 - 350 dây câu kèm theo từ 2 - 3kg mồi câu là cá nục, cá cơm than - mồi câu chuyên dùng để săn cá mú, cá hồng, cá lạc...
Chỉ đánh bắt các loại cá lớn, giữ lại cá nhỏ, ngư dân làng chài Gò Tây thường sử dụng các lưỡi câu lớn gọi là lưỡi câu 6, câu 7 để săn những con cá có kích thước từ 1kg trở lên.
Có chuyến, chúng tôi gặp được đàn cá mú "khủng", đến 5- 6 con cá mú có trọng lượng hơn 20kg mỗi con dính câu. Lôi được cá lên tàu, anh em ai nấy đều mệt rã, nhưng vui lắm, vì cá mú càng lớn, càng bán được giá.
Nghề "câu sỏi" ở Gò Tây, từ chỗ chỉ đi cách bờ từ 4 - 5 hải lý, nay đã vươn xa từ 30 - 40 hải lý. "Nhờ có máy kéo, việc thâu dây câu của ngư dân chúng tôi trở nên nhanh chóng và tiết kiệm sức người hơn. Chứ trước đây, chúng tôi phải kéo dây câu bằng tay", chủ tàu Nguyễn Quảng chia sẻ.
Chuyên đi bạn cho tàu làm nghề "câu sỏi" tại địa phương hơn 30 năm, ngư dân Phạm Sơn bảo, chưa năm nào, thu nhập của ngư dân làng nghề "câu sỏi" lại "tụt dốc" như năm nay.
"Những năm trước, bình quân mỗi chuyến biển kéo dài 4 ngày, tôi được trả công từ 1 - 2 triệu đồng, có chuyến được trả đến 3 - 4 triệu đồng. Nhưng năm nay, biển giã khó khăn, có chuyến, chủ tàu lỗ tổn, nên mấy anh em đành về tay không", ngư dân Phạm Sơn trải lòng.
Không chỉ đoàn kết, đồng lòng trên biển, ngư dân làng "câu sỏi" còn gắn bó, phát huy tinh thần tương thân tương ái ở trên bờ bằng những việc làm thiết thực, như là xây dựng và đóng góp quỹ để có kinh phí thăm hỏi người dân không may ốm đau, tai nạn.
Lần giở sổ ghi chép, chị Nguyễn Thị Thanh Nhi - Trưởng khu dân cư Gò Tây cho biết, dù là chủ tàu hay chỉ là ngư dân đi bạn, người dân đều đồng thuận đóng góp vào quỹ từ 100 - 500 nghìn đồng/năm. Nhờ tinh thần đáng quý đó mà nhiều ngư dân ở Gò Tây được mượn tiền khi khó khăn, được thăm hỏi, hỗ trợ khi không may ốm đau, tai nạn. Tình làng nghĩa xóm nhờ vậy mà ngày càng thêm gắn bó.