Lee Young-jin không hề mặn mà với bóng đá trong quá khứ. Ông thật lòng chia sẻ: “Tôi đến với môn thể thao này một cách miễn cưỡng. Nhà tôi cách trường học tới 30 phút đi xe. Việc đi học đã ngốn đủ thời gian chứ đừng nói đến chuyện đi đá bóng".
Cơ duyên với môn thể thao vua chỉ được châm ngòi khi một người bạn cùng lớp, theo chỉ thị của thầy giáo, đến rủ và nằng nặc kéo bằng được Lee Young-jin cùng ra sân bóng.
Ông nhớ lại: "Trận đầu tiên mà tôi vào sân là với một đôi giày cọc cạch, lệch size”.
Lee Young-jin học trường cấp 3 Kyung Hee. Kỷ niệm khó quên của ông chính là vụ xô xát giữa quản lý đội và trọng tài.
“Tôi mất kiểm soát và lao vào màn xô xát. Mọi thứ sau đó thật tệ. Tôi bị nhà trường cấm đá bóng một năm. May mà vẫn được đi học”, ông nhớ lại.
Lên đại học, ông theo học tại trường Incheon và có duyên gặp gỡ cố HLV Cha Kyeong-bok, người đã dẫn đường chỉ lối cho ông vào sự nghiệp cầu thủ. Lee Young-jin ký hợp đồng với đội Lucky Goldstar (nay là FC Seoul) khi đang là sinh viên năm thứ tư.
Chiến binh K-League, cầu thủ triệu đô
Ký ức K-League của Lee Young-jin là những bàn thắng, kiến tạo và cả thẻ phạt.
“Mỗi năm, tôi lại nhận 2-3 thẻ phạt. Đã có lúc, tôi trở thành cái tên mà bất cứ cầu thủ nào chơi ở K-League cũng ngán ngẩm chạm mặt. Bởi bất cứ ai có ý định va chạm với tôi thì chắc chắn tôi sẽ quay lại, bám đuổi và phản đòn.
Tôi sẽ trằn trọc, chẳng thể ăn nổi cơm nếu thất bại trong một tình huống tranh chấp với đối phương”, ông cho biết.
Lee Young-jin từng được chọn vào đội hình ngôi sao K-League năm 1991. Cùng năm này, ông là cầu thủ đầu tiên của Hàn Quốc ký hợp đồng quảng cáo với tập đoàn Pepsi. Sự nghiệp cầu thủ thành công, đặc biệt là 10 năm với Lucky Venus Bull, mang đến cho Lee Young-jin cả danh tiếng lẫn tiền bạc.
Là người sống ít nói và biết cách đầu tư, chi tiêu. ông được xem là một trong những cầu thủ Hàn Quốc đầu tiên có tài sản triệu đô. Dù vậy, ông chỉ nhận mình là người khá giả chứ không phải triệu phú như truyền thông Hàn Quốc kể.
Trải nghiệm World Cup
World Cup khác hẳn với K-League. Lee Young-jin ngay lập tức cảm nhận được sự chênh lệch đẳng cấp trong giây phút đầu tiên bước ra thảm cỏ World Cup 1990.
Ông choáng ngợp khi đối đầu với Enzo Scifo, tuyển thủ người Bỉ. "Tôi rơi vào mối tơ vò khi giáp mặt Scifo. Anh ấy không quá cao to nhưng kỹ thuật chơi bóng đủ làm tôi bất lực. Đó cũng là khoảnh khắc mà tôi nhận ra sự khác biệt trong đẳng cấp. Đó cũng là kỳ World Cup mà tôi sợ trái bóng hơn bao giờ hết. Cứ khi nào bóng đến chân, tôi luống cuống chuyền ngay cho đồng đội", ông cho biết.
Mọi thứ chỉ khác sau đó 4 năm ở Mỹ với World Cup 1994. Lúc đó, Lee Young-jin có kinh nghiệm nhiều hơn, tỉnh táo hơn, bình tĩnh hơn. Đáng tiếc rằng, Hàn Quốc rơi vào bảng đấu có cả Đức và Tây Ban Nha và chẳng thể làm nên bất ngờ.
Bộ não của HLV Park Hang-seo
Ngay khi nhận lời đến Việt Nam làm việc, HLV Park Hang-seo nghĩ ngay đến người đàn em, đồng đội cũ Lee Young-jin.
“Chưa đầy một năm sau khi tôi thôi dẫn dắt Daegu FC, ông Park đã liên hệ và gợi ý tôi về việc sang Việt Nam làm trợ lý. Tôi bất ngờ. Bởi khi ấy, tôi định bụng sẽ tiếp tục dẫn dắt một CLB chuyên nghiệp của Hàn Quốc. Gợi ý của anh Park làm tôi băn khoăn, trăn trở. Tôi sợ rằng nếu sang Việt Nam thì có thể mình sẽ bỏ lỡ cơ hội dẫn dắt một đội tại Hàn Quốc", ông chia sẻ.
Cuối cùng, sau một vài ngày cân nhắc, ông Lee nhận ra rằng mình không còn đủ động lực và sự hứng thú để làm việc ở Hàn Quốc. Chính người trợ lý này, trên chuyến bay cùng ông Park đến Việt Nam, đã nói những lời động viên mà cả hai luôn lấy đó để nuôi dưỡng quyết tâm thành công ở miền đất mới.
"Tôi nghĩ rằng nếu mình chấp nhận thử thách mới, tại một miền đất mới thì có khi lại tốt hơn. Và quan trọng nhất, tôi sang Việt Nam là vì Park Hang-seo. Đó là người anh, người thầy, người thủ lĩnh mà tôi thần tượng”, ông Lee cho biết.
Thành công của HLV Park Hang-seo với ĐT Việt Nam, không thể thiếu hình bóng cánh tay phải đắc lực Lee Young-jin.
Ông Park từng tự hào nói về trợ lý Lee thế này: “Lee Young-jin là bộ não của tôi. Anh ấy nghĩ hộ giúp tôi mọi thứ. Tôi chỉ cần chọn lựa và quyết định một trong nhiều lựa chọn mà anh ấy đề xuất cho tôi. Đến lúc này, tôi có rất nhiều thành công ở Việt Nam. Nhưng nếu không thuyết phục được Lee sang Việt Nam từ đầu, có lẽ tôi có nhiều thành công như thế”.
Vui lòng nhập nội dung bình luận.