Theo Arms Expo, ngày 22/9/1914 tại mặt trận biển Bắc trong Thế chiến I, một tàu ngầm U-boat của Đức số hiệu U-9 bất ngờ chạm trán với 3 tuần dương hạm của Hải quân Hoàng gia Anh ở khu vực gần lối vào phía đông eo biển Anh.
Xét về tương quan lực lượng, tàu ngầm Đức ở thế rất bất lợi. Tuy nhiên, U-9 có lợi thế lớn là khả năng ẩn mình trong lòng đại dương. Lực lượng của Hải quân Hoàng gia Anh gồm tuần dương hạm bọc thép HMS Aboukir, HMS Cressy và HMS Hogue, mỗi tàu có lượng choán nước 12.000 tấn.
Tuần dương hạm HMS Aboukir, nạn nhân đầu tiên của U-9 trong trận đánh ngày 22/9/1914. Ảnh: Warspot.
Khoảng 6h ngày 22/9/1914, tàu ngầm U-9 do trung úy thuyền trưởng Otto Weddigen phát hiện tuần dương hạm của Anh đang hướng về bờ biển Hà Lan. Chiến hạm Anh cách khoảng 2 hải lý so với tàu ngầm U-9. Khoảng 6h25, U-9 bắn ngư lôi về phía HMS Aboukir và tạo ra vụ nổ ngay trung tâm của tàu.
Nước tràn vào phòng động cơ khiến con tàu không thể tiếp tục di chuyển. Thuyền trưởng John Edmund Drummond cho rằng tàu của ông trúng phải thủy lôi nên yêu cầu 2 tàu còn lại tiến gần tới để trợ giúp. Việc các tàu chiến của Anh co cụm lại gần nhau tạo thuận lợi cho tàu ngầm Đức công kích mục tiêu.
6h55, U-9 bắn tiếp 2 ngư lôi về phía HMS Hogue. Thuyền trưởng Wilmot Nicholson ra lệnh bỏ tàu và 10 phút sau, Hogue lật úp và chìm gần như cùng lúc với Aboukir. Thuyền trưởng Robert Warren Johnson của tàu HMS Cressy nhìn thấy tàu ngầm Đức và ra lệnh nổ súng tấn công đáp trả nhưng không hiệu quả.
Ở thời điểm Thế chiến I, vũ khí dùng cho tác chiến chống ngầm rất hạn chế và hiệu quả không cao. Đến 7h20, U-9 bắn 2 ngư lôi về phía HMS Cressy, quả ngư lôi đầu tiên trượt mục tiêu nhưng quả thứ 2 đánh trúng tàu và gây hư hại nhẹ.
Lúc đó, trên tàu ngầm U-9 chỉ còn lại hai ngư lôi duy nhất. Thuyền trưởng Weddigen ra lệnh cho tàu ngầm tăng tốc vượt lên phía trước chiến hạm Anh và vòng ngược trở lại theo hình bán nguyệt để tấn công vào phía mạn tàu.
7h35 phút, U-9 phóng ngư lôi đánh trúng phần mũi tuần dương hạm Cressy. Con tàu lật úp về mạn phải và trôi theo dòng hải lưu. Hai tàu đánh cá của Hà Lan ở gần đó từ chối giúp đỡ vì sợ vướng phải thủy lôi. Chiến hạm thứ 3 chìm vào lúc 8h35.
Trận đánh diễn ra chỉ trong hơn 2 giờ nhưng gây thiệt hại nặng cho Hải quân Hoàng gia Anh. 1.450 thủy thủ thiệt mạng. Uy phong của Hải quân Hoàng gia Anh sụt giảm nghiêm trọng sau trận thua “muối mặt” này.
Hải trình của các chiến hạm Anh (màu đỏ), tuyến phục kích của tàu ngầm Đức (màu đen). Đồ họa: Wikipedia.
3 chiến hạm với tổng lượng choán nước tới 36.000 tấn bị một tàu ngầm có trọng lượng chỉ 500 tấn đánh chìm dễ dàng. Tàu ngầm U-9 trở về cảng an toàn vào ngày hôm sau. Thuyền trưởng Otto Weddigen được phong tặng danh hiệu Anh hùng dân tộc.
Trận đánh 102 năm trước cho thấy tàu ngầm là vũ khí cực kỳ nguy hiểm đối với tàu chiến mặt nước. Ngày nay, vũ khí chống ngầm đã phát triển mạnh mẽ hơn nhưng tàu ngầm cũng trở nên rất tinh vi và khó phát hiện.
Tàu ngầm hiện đại không chỉ tấn công bằng ngư lôi như trước mà còn có thể phóng tên lửa chống hạm từ khoảng cách hàng trăm kilomet.
Vui lòng nhập nội dung bình luận.