Sau khi xem phim, tôi lạnh người khi nhớ lại lần mình tát con: "Từng đau mà sao vẫn mắc sai lầm như thế hệ trước?"
Có những ký ức tưởng như đã ngủ yên, nhưng chỉ cần một cảnh phim, chúng lại bật dậy, rõ ràng đến lạnh người.
Báo điện tử của Trung ương Hội Nông dân Việt Nam
Tổng biên tập: Nguyễn Văn Hoài
Phó Tổng Biên tập: Phan Huy Hà (Thường trực), Lưu Phan, Đỗ Thị
Sâm, Hoàng Sơn
Giấy phép hoạt động báo điện tử số 115/GP-BTTTT do Bộ TT-TT cấp ngày 01/3/2022 và giấy phép
sửa đổi, bổ sung số 55/GP-BVHTTDL do Bộ VHTTDL cấp ngày 11/6/2025
Bản quyền thuộc về Báo điện tử Dân Việt.
Mọi hình thức sao chép lại thông tin, hình ảnh phải được sự đồng ý bằng văn bản .
Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất
Năm 2008 tôi kết thúc kỳ thi đại học, sau vài hôm ở lại nhà cậu chơi, tôi ra bến xe Hà Đông trở về nhà. Bến xe Hà Đông khi đó vẫn còn làm tôi thấy sợ với biển người chen chúc, những chiếc xe vội vã lăn bánh, những người lạ không ngừng đeo bám mời gọi lên xe. Tôi vốn là người say xe nên chỉ cần ngửi mùi khói xăng lẫn lộn là ruột gan đã quắn quéo. Khi leo được lên xe có đích đến Thái Bình, tôi đã nôn ngay dù xe chưa chạy.
Khi tôi còn đang rũ rượi dựa vào thành xe sau trận nôn dữ dội, trong lúc đầu óc còn choáng váng tôi bỗng cảm nhận có bàn tay nhỏ xíu vỗ vào vai tôi nhè nhẹ. Tôi mở mắt, một cậu bé bán hàng rong gương mặt đen nhẻm, đôi mắt sáng, miệng cười toe toét. Người nhỏ thó nhưng cậu đeo trước mắt hẳn một cái khay với lỉnh kỉnh tăm bông, kẹo cao su, đồ cắt móng tay, vài tờ báo.
"Chị ơi chị có mua báo để biết đáp án kỳ thi đại học không chị?"
"Chị không mua đâu, đằng nào cũng thi xong rồi, chị xem sẽ cảm thấy lo lắng hơn trong khi chờ kết quả bé ạ", tôi trả lời xong mắt lại nhắm nghiền, ôm bụng.
Sau lời từ chối của tôi, cậu bé rời đi và sang chào những người khách khác trên xe. Tôi đoán chừng cậu bé chỉ độ 7 tuổi, tự nhiên thấy lòng nhói lên cảm giác thương xót, bùi ngùi.
Độ tuổi ấy ngày xưa tôi còn mải trốn mẹ đi bắt chuồn chuồn giữa trưa và cùng lũ bạn trèo cây hái khế chấm mắm rồi chơi ô ăn quan, nhảy dây đến tối mịt bố mẹ đi tìm mới chịu về.
Cậu bé đi chào lần lượt từng người rồi xuống sân. Từ trên xe nhìn xuống, tôi thấy cậu bé nhỏ xíu ấy đuổi theo một bé gái khác. Bé gái này tôi đoán chừng 6 tuổi, dù bề ngoài lem luốc, mái tóc rối bù nhưng đôi mắt rất hồn nhiên. Hai bạn nhỏ nói với nhau điều gì rồi bỗng cậu bé quay lại xe tôi, tiến gần đến chỗ tôi ngồi. Cậu xòe hai bàn tay ra trước mặt tôi, vui vẻ nói: "Em cho chị hai quả sấu này, chị ăn vào xem có đỡ say không nhé".
Tôi nhìn hai quả sấu xanh non, lại nhìn sang cậu bé với những cảm xúc đan xen: ngạc nhiên, thích thú rồi rưng rưng cảm động. Trao cho tôi hai quả sấu non xong, cậu bé nhanh chóng quay lưng chạy xuống xe. Trong giây phút ấy tôi bỗng lóe lên một suy nghĩ. Tôi lục trong ba lô ra một cuốn truyện tranh, cuốn truyện này tôi rất thích nên định đọc trên xe để đỡ sốt ruột trên chặng đường trở về nhà.

Nhiều hành khách từng đi qua bến xe ở Hà Nội đều có những kỷ niệm riêng. Ảnh: T.A.
"Bé ơi chị tặng cho bé cuốn truyện này nè, chị cảm ơn bé nhé". Cậu bé thấy tôi đưa cho cuốn truyện cũng ngạc nhiên, hai mắt bé mở to, long lanh và thích thú. Cậu bẽn lẽn: "Em cảm ơn chị ạ, em không biết chữ nhưng em sẽ xem tranh ạ".
Cậu đón lấy cuốn sách từ tôi, chậm rãi vuốt ve bìa sách với tất cả nâng niu rồi lật vài trang xem, hai mắt sáng rực như sao, gương mặt bừng lên niềm hạnh phúc của trẻ thơ.
"Chắc là em gái em cũng sẽ thích lắm đây. Em gái em chưa có cuốn truyện nào đâu chị ạ". Nói rồi cậu tạm biệt tôi, nhanh chóng xuống xe, vội vàng chạy đi tìm em bé gái lúc nãy.
Xe từ từ lăn bánh chuyển ra ngoài cổng để chuẩn bị xuất phát cho đúng giờ, tôi ngoái lại phía sau còn kịp nhìn thấy hai anh em ngồi bệt dưới một gốc cây cùng nhau xem sách, hai cái khay đựng hàng để bên cạnh.
Ánh nắng xiên vào mặt các em nhưng hai anh em không ai bận tâm tránh nắng, giây phút ấy gánh nặng mưu sinh đã bị bỏ quên, các em trở về với chính mình – những đứa trẻ vô tư, hồn nhiên chìm đắm vào thế giới trong sách.
Hình ảnh hai anh em ngày càng mờ đi rồi khuất hẳn khi chiếc xe tôi ngồi lao nhanh ra con đường Nguyễn Trãi, Giải Phóng. Tôi bần thần nhìn ra ngoài, trong lòng bộn bề rất nhiều cảm xúc. Những đứa trẻ đáng thương buộc phải trưởng thành sớm, lăn lộn với cuộc đời nên vẻ ngoài có cái gì đó phòng vệ, chai lì, già dặn, bất cần. Nhưng chỉ cần chậm lại một chút, dịu dàng với các em một chút, ai cũng có thể cảm nhận sự mong manh dễ vỡ, những khao khát ẩn giấu bên trong của các em.
Năm ấy tôi đỗ đại học và học ở Khoa Triết học Trường Khoa học Xã hội và Nhân văn. Thi thoảng tôi đến bến xe Hà Đông nhận gạo bố mẹ gửi ra, lần nào tôi cũng đem theo vài cuốn truyện khác để xem có gặp được hai bạn nhỏ đáng yêu ấy không nhưng tôi tìm hoài không thấy.
Tôi không biết các em đã chuyển sang một bến xe khác hay có điều gì biến động đã thay đổi cuộc sống của các em, liệu các em có cuộc sống tốt hơn không?
Sau này bến xe Hà Đông không còn nữa, mỗi lần đi qua đó lòng tôi lại trùng xuống vì ký ức năm nào. Hôm trước tôi có mở một chuyên đề "Bồi dưỡng kỹ năng đọc viết" cho sinh viên nơi tôi đang công tác – Trường Đại học Dược Hà Nội với mong muốn lan tỏa ý nghĩa của văn hóa đọc.
Khi nói về những điều lấp lánh trong trang sách không chỉ giúp mỗi người lớn lên bởi tri thức mà còn có sức mạnh xoa dịu những tổn thương, hướng con người ta đến những điều đẹp đẽ và chân thật, tôi bỗng nghẹn ngào nghĩ đến hai bạn nhỏ ở bến xe Hà Đông năm đó.
Tôi lại thầm hỏi chính mình: "Bây giờ các em thế nào rồi, có còn phải tiếp tục lặn lội mưu sinh ở bến xe, gầm cầu? Các em đã biết đọc chữ chưa? Ước gì chị gặp lại được các em, chị mong là có thể đem đến cho các em sự ấm áp của mình. Nếu các em chưa biết đọc cũng không sao, chị có thể dạy chữ cho các em dù các em bao nhiêu tuổi".
Hà Nội không phải nơi tôi sinh ra nhưng mười sáu năm qua Hà Nội đã trở thành quê hương thứ hai của tôi với những gắn bó máu thịt và rung động đầy thổn thức. Càng trưởng thành, tôi càng thấy mình chạm được vào Hà Nội sâu hơn.
Hà Nội của tôi đâu chỉ hoa lệ với những con đường hiện đại, những tòa nhà chọc trời, những phố phường sầm uất, Hà Nội cũng có khoảnh khắc trầm tư với bao phận người lặng lẽ mưu sinh. Đó là bà cụ bán bánh run run mở chiếc áo mưa ra che chắn cho rổ bánh phía sau mình khỏi bị hỏng, còn mình cứ thế ướt đẫm trong cơn mưa chiều rất vội.
Đó là chị hàng gốm trong lúc vắng khách ngồi tô tô vẽ vẽ chiếc bình mới, nụ cười tươi rói gửi gắm biết bao hy vọng. Đó là bác xe ôm lặng lẽ ngồi chờ khách gọi, khấp khởi mừng khi có người gọi xe. Hôm nay các con bác sẽ có thêm đồng tiền mua manh quần, tấm áo chuẩn bị cho năm học mới, hoặc ít ra bữa cơm cũng có thêm vài miếng thịt.
Hà Nội của tôi là thế đấy, vừa vội vàng, vừa tĩnh lặng, vừa thay da đổi thịt từng ngày vừa trầm tư giữ lại những gì truyền thống. Hà Nội khiến người ta phải nhìn ra ngoài mà xuýt xoa, mà tấm tắc, vừa khiến người ta quay vào bên trong mà bùi ngùi, rung động, mà day dứt trước những ký ức thâm tình. Có lẽ vì thế mà càng hiểu Hà Nội tôi lại càng yêu thêm mảnh đất mình đang sống.
Tác phẩm gửi dự thi về Báo NTNN/Điện tử Dân Việt cần ghi rõ họ tên tác giả, bút danh (nếu có), năm sinh, nghề nghiệp, giới tính, quê quán, địa chỉ liên hệ, email, số điện thoại. Mỗi tác giả có thể gửi nhiều tác phẩm nhưng phải thống nhất một bút danh.
Tác phẩm dự thi gửi về email của chương trình: cuocthikyuchanoi@gmail.com hoặc qua đường Bưu điện về Ban Bạn đọc, tầng 10 Tòa nhà Báo Nông thôn Ngày nay 68 Dương Đình Nghệ, Cầu Giấy, Hà Nội.
Cơ cấu giải thưởng của Cuộc thi viết Ký ức Hà Nội lần thứ III bao gồm: 01 Giải Nhất trị giá 20 triệu đồng; 02 Giải Nhì mỗi giải trị giá 10 triệu đồng; 03 Giải Ba mỗi giải trị giá 7 triệu đồng; 05 giải Khuyến khích mỗi giải trị giá 5 triệu đồng.
Có những ký ức tưởng như đã ngủ yên, nhưng chỉ cần một cảnh phim, chúng lại bật dậy, rõ ràng đến lạnh người.
Từ Thọ Huy là một trong những thủ lĩnh quan trọng của nghĩa quân Hồng Cân vào giai đoạn cuối nhà Nguyên, đầu thời Minh trong lịch sử Trung Quốc. Ông từng xưng đế, lập ra nước Thiên Hoàn, nhưng chỉ là một “hoàng đế bù nhìn”, quyền lực thực tế nằm trong tay các tướng lĩnh dưới trướng...
Ngay tại sân vận động quốc gia Thái Lan, khi tiếng còi mãn cuộc của trận chung kết SEA Games 33 vang lên, trung vệ Nguyễn Hiểu Minh đổ gục xuống sân cỏ, không phải vì kiệt sức, mà vì hạnh phúc. Hiểu Minh đã chơi một giải đấu để đời, góp công lớn đưa U22 Việt Nam trở lại ngôi vương bóng đá Đông Nam Á.
Chia sẻ sau khi U22 Việt Nam đánh bại U22 Thái Lan 3-2 để giành HCV môn bóng đá nam SEA Games 33, Nguyễn Thanh Nhàn, Khuất Văn Khang, Phạm Minh Phúc đều cho biết, chính những lời động viên của HLV Kim Sang-sik ở giờ nghỉ đã giúp họ tự tin để thực hiện cuộc lội ngược dòng.
Một số tờ báo ở khu vực Đông Nam Á đã bày tỏ sự ngạc nhiên khi U22 Việt Nam lội ngược dòng đánh bại U22 Thái Lan với tỷ số 3-2 ở trận chung kết môn bóng đá nam SEA Games 33.
Sở hữu chiều cao ấn tượng 1m91 cùng sải tay dài, Trần Trung Kiên không chỉ gây sốt với giá trị chuyển nhượng kỷ lục mà còn vừa ghi dấu ấn đậm nét trong hành trình bảo vệ tấm Huy chương Vàng SEA Games 33 của U22 Việt Nam.
Chiến thắng 3-2 giúp các chàng trai áo đỏ hạ gục U22 Thái Lan để giành HCV SEA Games 33. Người hâm mộ cả nước đã đổ ra đường ăn mừng chiến thắng lịch sử này.
Tối 18/12, ngay sau khi Đội tuyển bóng đá nam U22 và Đội tuyển nữ Futsal quốc gia Việt Nam xuất sắc giành Huy chương Vàng SEA Games 33, Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính đã gửi thư chúc mừng thành tích tuyệt vời của Ban Huấn luyện và các Đội tuyển.
Bị U22 Thái Lan dẫn trước 2-0 ngay trong hiệp 1, U22 Việt Nam không gục ngã mà bùng nổ mạnh mẽ ở hiệp hai để gỡ hòa 2-2. Bước ngoặt ở hiệp phụ giúp thầy trò HLV Kim Sang-sik tạo nên màn ngược dòng ngoạn mục, giành HCV SEA Games 33.
Tại Lễ trao Giải báo chí toàn quốc về Quốc hội và Hội đồng nhân dân (Giải Diên Hồng) lần thứ tư tối 18/12, Chủ tịch Quốc hội Trần Thanh Mẫn nhấn mạnh vai trò đồng hành của báo chí trong phản ánh khách quan hoạt động của cơ quan dân cử, lan tỏa quyết tâm đổi mới, góp phần nâng cao hiệu lực, hiệu quả hoạt động của Quốc hội.
Chứng kiến U22 Việt Nam lội ngược dòng giành chiến thắng 3-2 trước U22 Thái Lan ở trận chung kết môn bóng đá nam SEA Games 33, các fan hâm mộ xứ sở chùa vàng không khỏi bất ngờ.
Trong trận chung kết bóng đá nam SEA Games 33 giữa U22 Việt Nam và U22 Thái Lan, Nguyễn Thanh Nhàn là người hùng lập công lớn khi ghi bàn thắng để Việt Nam vươn lên dẫn trước 3-2.
Đình Bắc, Thanh Nhàn và pha phản lưới nhà của U22 Thái Lan giúp “những chiến binh sao vàng”giành HCV bóng đá nam SEA Games 33.
Trong trận chung kết môn bóng đá nam SEA Games 33, U22 Việt Nam bị U22 Thái Lan dẫn trước 2 bàn trong hiệp 1 nhưng các học trò HLV Kim Sang-sik xuất sắc lội ngược dòng giành chiến thắng 3-2 sau 120 phút để giành HCV.
Công an tỉnh Quảng Trị đang mở rộng điều tra vụ vận chuyển trái phép linh kiện lắp ráp súng với số lượng lớn.
Ngoại trưởng Hungary Peter Szijjarto cho rằng Liên minh châu Âu (EU) đang cố tình phá hoại nỗ lực của Tổng thống Mỹ Donald Trump nhằm đạt được một thỏa thuận hòa bình cho cuộc chiến Nga–Ukraine, đồng thời đẩy châu Âu vào nguy cơ đối đầu trực tiếp với Nga.
Trong vòng cấm của U22 Thái Lan, Lê Văn Thuận nhảy múa và tung ra cú dứt điểm buộc thủ môn đội bạn phải đẩy bóng ra. Nguyễn Thanh Nhàn rất nhanh ập vào đá bồi, nâng tỷ số lên 3-2 cho U22 Việt Nam.
LĐBĐ châu Á (AFC) vừa gửi lời xin lỗi tới ĐT nữ Việt Nam sau sai sót nghiêm trọng của tổ trọng tài, dẫn đến việc đội bóng áo đỏ bị tước một bàn thắng hợp lệ trong trận chung kết bóng đá nữ SEA Games 33 gặp Philippines, qua đó ảnh hưởng trực tiếp đến kết quả và tính công bằng của trận đấu.
Từ quả treo bóng của Lê Văn Thuận, cả Phạm Lý Đức và Nguyễn Hiểu Minh đều nhảy lên tranh chấp với cầu thủ U22 Thái Lan và bóng đã chạm người Waris đi vào lưới. 2-2 cho U22 Việt Nam.
Bộ trưởng Quốc phòng Nga Andrei Belousov, trong một tuyên bố hiếm thấy, bất ngờ công bố chi phí chiến tranh với Ukraine “ngốn” 80% ngân sách quốc phòng, theo Euromaidanpress.
Nhận đường chuyền của Nguyễn Thanh Nhàn, Nguyễn Đình Bắc đi bóng xộc thẳng vào vòng 5m50, buộc hậu vệ U22 Thái Lan phải phạm lỗi. Trọng tài lập tức chỉ tay vào chấm 11m.
Ngày 18/12, Phòng Cảnh sát hình sự Công an tỉnh An Giang cho biết, đã vận động thành công đối tượng truy nã quốc tế Vũ Đức Việt (SN 1995, trú thôn Dưỡng Thái Nam, xã Phú Thái, TP.Hải Phòng) ra đầu thú. Đây là đối tượng liên quan vụ án “Giết người, cướp tài sản và bắt cóc nhằm chiếm đoạt tài sản” xảy ra ngày 25/8/2023 tại phường Sampeou Poun, TP. Sampeou Poun, tỉnh Kandal, Vương quốc Campuchia.
Tiếp xúc cử tri tại phường Lái Thiêu và Bình Hòa, Đoàn đại biểu Quốc hội (ĐBQH) TP.HCM cho biết sẽ ghi nhận, tổng hợp các kiến nghị liên quan đến đất đai và chuyển cơ quan chức năng xem xét, tháo gỡ các vướng mắc cho người dân.
ĐT nữ Việt Nam "thay máu" sau SEA Games 33?; HLV người Anh sắp dẫn dắt ĐT Indonesia; Ronaldo tiết lộ về màn cầu hôn Georgina Rodriguez; M.U ra giá bán Bruno Fernandes; Mbappe áp sát kỷ lục của Mbappe.
Nga có thể tịch thu 127 tỷ USD tài sản của phương Tây để trả đũa việc sử dụng các tài sản bị đóng băng của nước này để viện trợ cho Ukraine. Mối đe dọa này đã khiến Bỉ, Ý và Áo lo ngại và đang được xem xét ở cấp độ Liên minh châu Âu - theo Financial Times.
Ngày 6-11, Tổ kiểm lâm địa bàn liên xã Du Già, Hạt Kiểm lâm khu vực XIV phối hợp cùng Công an, Ban Chỉ huy Quân sự và Phòng Kinh tế xã Du Già, tỉnh Tuyên Quang (địa phận huyện Yên Minh, tỉnh Hà Giang cũ) đã tiến hành thả hơn 20 con chim hoang dã, nghi là loài chim ngũ sắc và chim quế lâm trở về môi trường tự nhiên.
Tại buổi tiếp xúc cử tri, Chủ tịch UBND TP Hà Nội Vũ Đại Thắng đã chia sẻ định hướng đột phá về quy hoạch, sắp xếp bộ máy và triển khai các dự án chiến lược, tạo nền tảng phát triển Thủ đô trong giai đoạn mới.
Cầu mây Việt Nam giành chiếc HCV SEA Games lịch sử khi đánh bại người Thái ở bán kết và khuất phục đối thủ Myanmar trong trận chung kết nội dung nam 4 người.
ĐT futsal nữ Việt Nam đánh bại Indonesia 5-0 trong trận chung kết để lên ngôi vô địch SEA Games 33. Đây là lần đầu tiên futsal Việt Nam lên ngôi ở một kỳ SEA Games.
Theo tử vi ngày mai, tháng 1/2026, 4 con giáp sẽ gặp gỡ nhiều đối tác cùng chí hướng và khách hàng quan trọng, đặt nền móng vững chắc cho sự phát triển kinh doanh.