Xem phim, tôi sốc vì 1 câu nói quá "thấm": Đời người ai cũng nên nghe câu này để cuộc sống đỡ mệt!
Có nhiều tốt chưa chắc đã... tốt!
Báo điện tử của Trung ương Hội Nông dân Việt Nam
Tổng biên tập: Nguyễn Văn Hoài
Phó Tổng Biên tập: Phan Huy Hà (Thường trực), Lưu Phan, Đỗ Thị
Sâm, Hoàng Sơn
Giấy phép hoạt động báo điện tử số 115/GP-BTTTT do Bộ TT-TT cấp ngày 01/3/2022 và giấy phép
sửa đổi, bổ sung số 55/GP-BVHTTDL do Bộ VHTTDL cấp ngày 11/6/2025
Bản quyền thuộc về Báo điện tử Dân Việt.
Mọi hình thức sao chép lại thông tin, hình ảnh phải được sự đồng ý bằng văn bản .
Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất
Ông quyết tâm chứng minh ngược lại.
Thế là ông âm thầm hướng tôi học buôn bán. Phi thương bất phú, ông vẫn vừa rung đùi vừa nói với tôi như vậy mỗi khi có dịp nào đó hứng chí kể về thời ông và mẹ tôi đi buôn hàng tấm hồi trẻ, nhờ thế mà ông mới có thể ngẩng đầu với thiên hạ.
- Chú (bố tôi vẫn gọi con trai ông như vậy những lúc vui vẻ, còn khi cáu giận thì từ "chú" biến nhanh thành "thằng nửa đời nửa đoạn") phải biết buôn bán, đời mới khá được. Bằng tuổi chú (lúc đó tôi quãng 13 tuổi), tôi đã nay Đồng Xuân, mai Bắc Qua, nhẵn cả vỉa hè Hà Nội.
Bố tôi vẫn thường thích nói quá lên những việc ông làm, nhưng khi bố nói về việc buôn bán thì tôi lại rất tin. Thế là tôi bắt đầu âm thầm học đi buôn. Đúng vào dịp vãn mùa, dù là thời bao cấp ngăn sông cấm chợ, nhưng do nhà nào cũng có thứ để bán, vì thế có đồng ra đồng vào, nên chuyện sắm sửa cũng đủ để nhộn nhịp. Nhà hàng xóm của tôi có con vịt đực bị thải loại, do một chân nó bị tật, bắn tiếng bán rẻ. Bố bảo tôi dốc lợn tiết kiệm để lấy vốn. Mặc cả mãi, cuối cùng bố chấp nhận mua. Tôi trực tiếp ôm vịt về, chưa biết sẽ làm gì. Thì bố bảo: "Chờ phiên chợ tới đúng vào chủ nhật chú được nghỉ học, đem vào chợ mà bán, lấy tiền lãi. Đấy chính là đi buôn".

Tranh minh họa: Dũng Choai
Bài học nhập môn làm giàu của bố thật đơn giản và đầy tính khích lệ.
Từ sáng sớm Chủ nhật, bố đã chuẩn bị để tôi đem con vịt què đi chợ. Bố dùng dây mềm buộc chân nó lại, cho vào rọ, loại dùng để rọ lợn con, tôi chỉ việc ôm đi. Bố bảo tôi là bố mua nó bảy đồng, dặn phải được chín đồng thì mới bán. Tôi ghi lời bố vào đầu, thỉnh thoảng lẩm nhẩm nhắc lại.
Vào chợ, tôi nhìn quanh xem có ai người quen, rồi tìm một chỗ đặt con vịt xuống. Sau đó tôi đứng cách một đoạn, để ngộ nhỡ có đứa bạn nào cùng học nhìn thấy, sẽ không biết là tôi đang đi bán vịt. Mới được một lát thì đã có người đến hỏi mua. Khi thấy tôi, ông khách nhìn tôi từ chân đến đầu, rồi bảo là ông muốn mua con vịt của tôi về làm giống, vì đàn vịt đẻ của ông đang thiếu đực. Chả hiểu sao mặt tôi bỗng đỏ rần lên, như một kẻ đang làm việc khuất tất. Nếu ông ta mua về để thịt thì chả có chuyện gì. Nhưng ông lại mua làm giống, giả sử sau đây biết con vịt bị tật ở chân, thì thật khổ cho ông ta còn tôi thì mang tiếng lừa đảo. Nghĩ thế nên tôi bảo với ông là con vịt của tôi bị què. Khi nghe tôi nói vậy, ông khách bèn đứng dậy bỏ đi. Lát sau ông quay lại, lật lật cái rọ xem con vịt lần nữa rồi bảo:
- Tao định mua về làm giống, nhưng nếu nó bị què thì tao mua về để thịt, bao nhiêu thì mày bán?
Nhớ lời bố, tôi bèn đáp:
- Đúng chín đồng chú ạ.
- Tao trả mày bảy đồng, mày bán không?
Tôi không đáp, nhìn đi chỗ khác, như là vừa nghe những lời vớ vẩn.
- Nếu nó không bị què có thể làm giống, tao dám trả mày mười đồng, nhưng mua về để thịt thì bảy đồng là đắt lòi mắt rồi con ạ. Mày thử hỏi làng trên xóm dưới xem, có ai người ta thích ăn thịt vịt già.
Bà cụ bán khoai bên cạnh, thấy vậy nói góp vào:
- Bán đi được rồi cháu ạ.
- Phải đúng chín đồng cháu mới bán.
Ông khách nói bằng thứ giọng của người ác khẩu:
- Vậy thì mày để mà bán cho ma.
Nói xong ông ta bỏ đi. Một người khác ghé vào, thò tay nắn nắn vào sườn con vịt, trả sõng sượt một câu:
- Vịt đực, gầy lắm, sáu đồng cháu bán thì ta mua.
Tôi chưa kịp trả lời, thì bà bán khoai nhanh nhảu:
- Có người trả nó bảy đồng rồi đấy.
- Sao không bán vội đi, hay là chờ hết chợ mang về thịt?
Nói rồi bỏ đi ngay.
Chợ quê họp sớm, tan nhanh. Giữa buổi mà người mua người bán đã thưa dần. Từ đấy đến gần cuối phiên, có thêm vài người ngó nghiêng con vịt, hỏi bâng quơ, kiểu rẻ thối thì mua, rồi bỏ đi, thậm chí có người còn không kịp để tôi nói giá. Tận gần trưa, khi chợ đã tàn, thì ông già ban sáng quay lại. Ông có vẻ vẫn thiết tha mua con vịt của tôi. Ông nhìn lại con vịt kỹ càng và tỏ vẻ thông cảm, bảo:
-Thôi, tao cố mua bằng được, trả bảy đồng rưỡi, mày bán thì tao mua, không là tao về luôn đây.
Tôi vẫn kiên nhẫn và ngang bướng lắc đầu: Đúng chín đồng cháu mới bán.
Tất nhiên là cuối cùng tôi phải ôm vịt về, lòng ê chề và có phần xấu hổ. Gặp người quen hỏi, thì tôi nói dối mình đi mua vịt. Thấy tôi như kẻ thất trận, con vịt vẫn nguyên trong rọ, bố hỏi cặn kẽ chuyện mua bán. Tôi kể cặn kẽ chuyện người đàn ông ba lần trả giá… Bố nghe vậy ôm đầu ngửa ra sau:
- Sao mà mày đần thế hả con, giá đó thì như tao là tao bán được rồi. Buôn bán, phải biết mềm dẻo… tùy cơ mà ứng biến! Tàn chợ rồi mà vẫn làm cao, dốt thế.
- Sao bố dặn con chín đồng mới được bán?
- Bố dặn thế, nhưng phải tùy vào chợ chứ, nếu nhiều người mua thì nói giá cao, trong trường hợp này, kể cả bán hòa vốn, còn hơn phải đem vịt về. Cứng nhắc quá làm sao buôn bán được.
Tôi tan nát cả cõi lòng trước những gì bố nói. Xem ra buôn bán không dễ ăn chút nào.
Đến phiên chợ áp Tết, đích thân bố mua vịt rồi bố và tôi, mỗi người hẳn một xe, thồ đi bán, tít ngoài Bình Đà hồi đó là chợ khá xa so với khả năng đi lại của chúng tôi. Lại còn phải qua đò sông Đáy lúc nào cũng quá tải, nhiều phen sợ mất mật. Bố bảo phải mất công đi xa mới mong lãi cao, buôn bán là thế. Người dân quê thường mua vịt ăn giải xui cuối năm, nên vừa ra tới chợ, khách mua bèn quây lại, hỏi tíu tít. Bố và tôi chia nhau bán ở hai phía chợ. Bố phía Nam, còn tôi trấn ở phía Bắc, so với cổng chợ chính. Người bán vịt lèo tèo, nên tôi thấy có phần yên tâm. Tôi còn đang loay hoay tìm chỗ, thì một người trông đúng là dân chạy chợ, đến bảo muốn mua tất số vịt tôi có. Ông ta nói giá tiền đổ đồng, nghĩa là con to cũng như con bé, đều một giá. Tôi nhẩm tính nhanh, thấy lãi được mấy đồng so với giá chúng tôi mua ở quê, lại nhớ đến vụ con vịt què, tưởng tượng ra cảnh không khéo phải mang cả xe vịt về thì khốn nạn, bèn gật đầu đồng ý.
Người đàn ông nhanh chóng đẩy mấy người buôn khác ra, coi như việc mua bán với tôi đã xong, nhanh chóng thanh toán tiền rồi chuyển vịt sang xe của ông ta. Ung dung như một kẻ gặp may, tôi nhét sâu cuộn tiền vào trong quần, rồi tìm đến chỗ bố, định bụng sẽ bán hỗ trợ ông nhưng chủ yếu muốn khoe "chiến tích" với bố. Lần này thì ông chắc chắn sẽ hài lòng với quyết định linh hoạt của tôi. Từ xa tôi đã thấy cảnh bố cứ phải gạt người mua ra, gào khản cổ để họ không làm chết vịt. Nhưng có vẻ chẳng ăn thua. Khách mua, phần lớn là dân thoát ly nghề nông, lại nhiều tiền, cứ thò tay tự lôi ra bất cứ con vịt nào mà họ tóm được. Bố "quát giá" ngần nào họ rút tiền trả luôn ngần đó, không thèm mặc cả. Hai lồng vịt to tướng mà nhoáng cái chỉ còn lại vài con, trong khi người mua thì vẫn đông nghịt.
Tôi vội quay trở lại chỗ mình đứng bán vịt lúc trước, thì một cảnh tượng tương tự cũng đang diễn ra với người vừa mua vịt của tôi. Ông ta cũng cứ phải vừa quát tháo vừa đẩy người mua ra vì không tính kịp và phòng xa bị mất cắp. Nhưng người mua sợ hết hàng trước khi đến lượt mình, nên cứ bất chấp len vào, quyết tóm cổ được một con. Có vị khách hàng còn giật cân của ông tự cân lấy, thậm chí cân nhờ bằng cân của bà bán khoai, rồi nhẩm tính số tiền phải trả, dúi thẳng vào tay ông lái buôn. Bao giờ thì ông buôn vịt cũng nèo thêm được mấy hào.
Tôi biết là mình hố to nhưng cố giữ vẻ bất cần. Gặp nhau, bố hào hứng và có phần tiếc rẻ bảo: "Kể có thêm mỗi người một xe thồ nữa bán cũng hết. Nhưng buôn bán là thế, không ai tính trước được. Hôm nay coi như thắng lớn rồi". Tuy nói với tôi như vậy nhưng rõ ràng bố vẫn phải cố để xua đi cơn tiếc là đã không mang nhiều vịt hơn và không nói giá cao hơn ngay từ đầu. Ông cẩn thận gài kim băng giữ bọc tiền to sụ ở trước bụng và quyết định vung tay tìm hàng bún chó, cho tôi xả láng một bữa. Khi mỗi bố con đã có trước mặt một tô bún nóng hổi, mùi thịt xáo thơm điếc mũi và vừa đưa chén rượu nếp sủi tăm lên miệng, bố vừa quay sang tôi cười bằng lối cười của một lái buôn lọc lõi:
- Nào, chú đưa tiền cho bố kẻo mất. Hôm nay chú cũng được một món khá nhé!
Tôi chờ bố tớp được một hớp rượu, mới rụt rè nói:
- Con sợ lại như vụ con vịt què hôm nọ, nên thấy có người mua buôn là con bán luôn, bán đổ đồng… nên chỉ được ngần này.
Bố tôi nhìn bọc tiền tôi đưa, tính nhẩm rất nhanh, đặt phịch chén rượu xuống, giọng chán nản:
- Khôn nhà dại chợ! Đúng là nửa đời nửa đoạn.
Rồi ông than lên như vừa mất cắp một món lớn:
- Mẹ kiếp, khéo mà thằng thầy bói nó nói đúng về mày! Cơm đến miệng còn để đứa khác nó lừa giật mất, mong nên cơm nên cháo gì nữa đây hả giời...
Báo điện tử Dân Việt mở chuyên mục "Kể chuyện làng" từ 4/3/2020. Chuyên mục dành cho tất cả các tác giả chuyên và không chuyên có tình yêu với làng quê và muốn chia sẻ câu chuyện thật của mình với bạn đọc.
Bài viết phải chưa được đăng tải trên bất kì phương tiện thông tin đại chúng hoặc ấn phẩm nào. Các tác giả vui lòng ghi rõ họ tên, bút danh (nếu có), địa chỉ liên hệ, email, số điện thoại, số tài khoản nhận nhuận bút.
Bài viết cộng tác với chuyên mục "Kể chuyện làng" xin gửi về email: kechuyenlang@gmail.com; điện thoại liên hệ: 0903226305.
Có nhiều tốt chưa chắc đã... tốt!
Trương Tác Lâm không phải là người theo chủ nghĩa quân chủ. Ông ta chỉ là kẻ muốn quyền lực bằng mọi giá, giống như hầu hết các quân phiệt khác. Rất ít người có niềm tin chính trị thực sự, vì đa số là những lãnh đạo quân sự chẳng quan tâm mấy đến việc cai trị Trung Quốc, mà chỉ chú trọng đến quyền kiểm soát cá nhân của họ đối với đất nước...
Đường Huyền Tông là một trong những hoàng đế được ghi nhớ sâu sắc nhất trong lịch sử Trung Hoa: vừa là một nhà lãnh đạo lỗi lạc với những đóng góp quan trọng cho văn hoá và chính trị, đồng thời cũng là biểu tượng của bi kịch quyền lực và sự suy tàn mà nó có thể mang lại.
Khi năm 2025 khép lại, Ukraine một lần nữa đứng trước ngã rẽ mang tính sống còn. Áp lực dồn dập từ bên ngoài lẫn bên trong - từ sức ép của Mỹ về một thỏa thuận hòa bình, các vụ bê bối tham nhũng quy mô lớn, cho đến những bước tiến quân sự không ngừng của Nga ở phía đông, bắc và nam - khiến 2026 được dự báo sẽ là một năm đầy sóng gió đối với Kiev.
Nam bệnh nhân 78 tuổi mắc ung thư thực quản được gia đình đưa đến Bệnh viện Đa khoa Quốc tế (BV ĐKQT) Vinmec Đà Nẵng trong tình trạng suy kiệt, tìm kiếm cơ hội sống cuối cùng. Nhờ năng lực chuyên môn của đội ngũ bác sĩ, ca phẫu thuật nội soi cắt thực quản toàn phần phức tạp đã được thực hiện thành công, mở ra hy vọng sống mới cho người bệnh.
Công ty TNHH MTV Sen Vàng Việt Nam (Sevago) vừa công bố nhận diện thương hiệu mới tại lễ kỷ niệm 16 năm thành lập (25/12/2009 – 25/12/2025). Sự kiện nằm trong kế hoạch chuyển đổi mô hình kinh doanh của doanh nghiệp, hướng đến nâng tầm vị thế và phát triển bền vững trong lĩnh vực chế tác, sản xuất và kinh doanh trang sức.
Tại hội nghị toàn quốc về tổng kết việc thực hiện Nghị quyết 36-NQ/TW, Thủ tướng Phạm Minh Chính nêu rõ các phương hướng, nhiệm vụ trọng tâm để thúc đẩy “3 đột phá” trong công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài thời gian tới.
Tại buổi tiếp xúc cử tri các phường Hòa Khánh, Liên Chiểu và Hải Vân, nhiều ý kiến bày tỏ lo ngại mưa lũ kéo dài đang bộc lộ hàng loạt bất cập tại các công trình giao thông lớn như cao tốc La Sơn – Túy Loan và đường vành đai 2 phía Tây, ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống người dân.
Giáng sinh vốn là thời khắc của sum họp, nghỉ ngơi và bình yên. Tuy nhiên, trên các chiến hào miền đông Ukraine, đó thường là khoảng thời gian tăng cường hỏa lực, giao tranh dữ dội hơn bởi lệnh ngừng bắn Giáng sinh đã bị bác bỏ, pháo, tên lửa, máy bay lẫn những người lính sẽ không được “nghỉ lễ”, theo INews.
Thay vì nghỉ ngơi như những đồn đoán và chia sẻ trước đó, HLV Mai Đức Chung đã quyết định tiếp tục dẫn dắt ĐT nữ Việt Nam. Mục tiêu trước mắt sẽ là VCK nữ châu Á 2026.
Chân sút số 1 V.League rời CLB CAHN, sang “đại gia” Thai League thi đấu? cảnh sát Malaysia điều tra vụ 7 cầu thủ nhập tịch; Giggs chỉ ra cầu thủ M.U giỏi hơn Ronaldo; 2 CLB quan tâm tới Sancho; Rooney chia sẻ ảnh Giáng sinh bên gia đình.
Dưới khu Hạ Manhattan, Cục Dự trữ Liên bang Mỹ tại New York đang vận hành kho vàng lớn nhất thế giới. Kho vàng này nằm sâu khoảng 24 mét dưới mặt đường và đang lưu trữ hơn 6.300 tấn vàng, chủ yếu thuộc sở hữu của các chính phủ và ngân hàng trung ương nước ngoài. Theo giá thị trường hiện nay, kho vàng này có giá trị ước tính từ 800 đến 850 tỷ USD.
Tổng Bí thư Tô Lâm yêu cầu tăng cường giám sát, kiểm soát việc thực thi quyền lực của người có chức vụ, quyền hạn; giám sát, kiểm soát quyền lực các lĩnh vực dễ phát sinh tham nhũng, lãng phí, tiêu cực.
Những căn nhà mới kiên cố, sáng đèn trước thềm năm mới Tết Dương lịch năm 2026, đã mang lại niềm vui, sự ấm áp cho nhiều hộ dân ở Gia Lai bị mất nhà cửa sau bão lũ. Đó là kết quả từ sự chung tay, hỗ trợ kịp thời của lực lượng Công an và chính quyền địa phương.
Theo tử vi ngày mai, 3 con giáp được trời phú cho vận may tốt lành, tương lai tươi sáng và mọi ước nguyện sẽ thành hiện thực vào tháng 1/2026.
Hàng trăm sản phẩm OCOP, công nghiệp nông thôn tiêu biểu của tỉnh Quảng Trị được trưng bày, gây ấn tượng lớn tại Hội nghị tổng kết Chương trình khuyến công tỉnh Quảng Trị giai đoạn 2021–2025, diễn ra ngày 25/12.
Thay mặt Ban Bí thư, Thường trực Ban Bí thư Trần Cẩm Tú vừa ký ban hành Chỉ thị số 55-CT/TW ngày 22/12/2025 của Ban Bí thư về việc tổ chức Tết Bính Ngọ năm 2026.
Vụ việc sai phạm liên quan quản lý, khai thác, chế biến, kinh doanh đất hiếm, vonfram, quặng bô-xít được đưa vào diện Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng, lãng phí, tiêu cực theo dõi.
Sau khi nhiều doanh nhân từng tham gia "Shark Tank Việt Nam" bị bắt giữ, chương trình truyền hình này chính thức thông báo dừng sản xuất.
Viktor Lê khẳng định U23 Việt Nam “chỉ tập trung vào VCK U23 châu Á”, nhấn mạnh tinh thần cống hiến 200-300% và kế hoạch sang Qatar tập huấn ngày 26/12.
Cá cóc loại lớn là 1 trong số các loài cá ngon, cá đặc sản hiếm thấy được người dân giăng lưới dính nhiều trên sông Hậu chảy qua địa phận tỉnh An Giang trong mùa nước năm nay.
Đất dốc trồng cây ngô, củ sắn năng suất thấp, người dân xã Vân Sơn, tỉnh Phú Thọ mới (địa bàn huyện Tân Lạc, tỉnh Hòa Bình trước đây) đã chuyển đổi sang trồng các loại cây có múi đặc sản, trong đó có giống quýt cổ xưa. Giống quýt cổ Nam Sơn sai trĩu quả đang trở thành "cây vàng, cây bạc", giúp đồng bào dân tộc Mường làm giàu.
Theo dữ liệu cập nhật từ dự án OSINT DeepState có liên hệ với quân đội Ukraine, lực lượng Nga đang ồ ạt tiến quân, tạo ra những thay đổi trên tiền tuyến tại các khu vực phía bắc, đông bắc và miền đông Ukraine, đặc biệt là tại các tỉnh Sumy, Kharkov và Donetsk.
Đó là mô hình trồng nấm bào ngư, một loại nấm ví như "rau sạch" đậm đà protein, tốt cho tiêu hóa, cải thiện sức khỏe ở xã Bến Cầu, tỉnh Tây Ninh. Xã Bến Cầu, tỉnh Tây Ninh (sáp nhập, hợp nhất) từ xã Tuyên Thuận, thị trấn Bến Cầu, xã Lợi Thuận và xã An Thạnh, huyện Bến Cầu, tỉnh Tây Ninh trước đây) là một xã nông thôn vùng sâu, vùng biên giới giáp Campuchia.
Ông Nguyễn Quốc Doanh - Chánh Văn phòng Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Gia Lai được bổ nhiệm giữ chức vụ Phó Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Gia Lai.
Thủ tướng bổ nhiệm ông Vũ Mạnh Hà - Thứ trưởng Thường trực Bộ Y tế kiêm giữ chức Ủy viên Hội đồng quản lý bảo hiểm xã hội.
Tỉnh Lâm Đồng mới (sau sáp nhập tỉnh Bình Thuận, Đắk Nông) có bờ biển dài khoảng 192km, với diện tích vùng biển khoảng 20.288km2, là 1 trong 3 ngư trường trọng điểm của cả nước, cho nên nguồn lợi hải sản phong phú. Với tiềm năng từ biển, Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh Lâm Đồng lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030 đã đề ra các nhiệm vụ, giải pháp để khai thác tốt tiềm năng phát triển khu vực biển.
Thiếu tướng Nguyễn Quốc Toản, Người phát ngôn Bộ Công an cho biết đến thời điểm này, cơ quan cảnh sát điều tra đã khởi tố 10 bị can về 4 tội danh liên quan dự án Bệnh viện Bạch Mai, Việt Đức cơ sở 2.
Sự kết hợp giữa tôm nõn và lá trà Long Tỉnh thượng hạng nghe có vẻ rất kỳ lạ, nhưng đây lại là một món đặc sản nổi tiếng của Hàng Châu, Trung Quốc.
Sau 4 năm thực hiện, Đề án thí điểm xây dựng vùng nguyên liệu nông, lâm sản đạt chuẩn phục vụ tiêu thụ trong nước và xuất khẩu không chỉ hình thành các vùng sản xuất tập trung, mà còn từng bước thúc đẩy sự thay đổi trong tổ chức sản xuất, liên kết tiêu thụ và cách tiếp cận thị trường của nông dân, HTX và doanh nghiệp.