Khi chiếc thẻ đỏ từ túi của vị trọng tài người Thổ Nhĩ Kì được rút ra, các CĐV M.U gần như chết lặng vì một cảm giác sốc cực độ. Cảm giác phẫn uất đó không thể diễn tả được bằng lời, mà phải bằng những sự so sánh thâm sâu của bộ môn cận tâm lý học. Số phận đã lại trêu đùa với Nani, một người đã đấu tranh bằng cuộc sống của mình để thực hiện giấc mơ tỏa sáng trên vũ đài bóng đá...
Ba năm về trước, vào ngày 8.4 ở lượt về tứ kết Champions League mùa 2009-2010 với Bayern Munich-một trận đấu làm đau lòng hàng triệu con tim yêu màu áo đỏ của M.U, đã kết thúc với hình ảnh tương phản của chính Nani. Anh ghi hai bàn để giúp Quỷ đỏ vươn lên dẫn trước 3-0 chỉ trong vòng 15 phút nhưng rồi với chiếc thẻ đỏ có thể nói là ngu ngốc của Rafael, mọi thứ đã bị phá hỏng.
Hôm đó, M.U thắng 3-2 ở lượt về để rồi bị loại bởi luật bàn thắng sân khách khi đã để thua 1-2 ở lượt đi. Và người ta đã phải rơi nước mắt khi thấy Nani dốc bóng một mạch hơn 60m để rồi quỵ xuống thở dốc đấy khó khăn...
Trước khi phải nhận chiếc thẻ đỏ mà nhiều người cho rằng chưa đến mức phải rút ra ở trận lượt về vòng knock-out với Real hôm rồi, Nani còn là tâm điểm của sự chỉ trích bởi vì anh thi đấu không xứng với kì vọng và cũng chỉ là một kẻ vô dụng trong thành tích rực rỡ từ đầu mùa của Quỷ đỏ.
Mỉa mai thay, họ lại phải nhờ sự vô dụng đó của anh để nuôi tham vọng ở châu Âu; và cũng phải nhờ đến anh để hoàn thiện chiến thuật trong một trận đấu có thể nói là rực rỡ nhất về mặt chiến thuật của vị chiến lược gia mang tên Alex Ferguson. Hơn ai hết, nhà cầm quân người Scotlan ý thức được rằng trừ phi là Nani, không một ai đủ dũng cảm để đương đầu với một Real đầy cơ mưu ở hai cánh.
Trở về tuổi thơ của cậu bé nghèo đến từ đảo Cape Verde của châu Phi, Nani đã phải sống trong khu ổ chuột với tỉ lệ tội phạm cao nhất nhì thế giới khi nhập cư trái phép đến Bồ Đào Nha. Ở độ tuổi từ 15 đến 30, có đến 30% số dân ở khu vực này dính đến tiền án tiền sự.
Santa Filomena - thị trấn nghèo ngó sang bên kia đồi của siêu đô thị Lisbon, là nơi chàng tiền đạo cánh của M.U lớn lên và đấu tranh cho cuộc sống.
Sống ở điều kiện sống dưới mức chấp nhận được, Nani vẫn âm thầm theo đuổi giấc mơ từ bé. Không nhiều người biết rằng để thi đấu tốt bằng cả hai chân, cầu thủ này đã phải khổ luyện bằng cách cấm mình sử dụng chân phải khi thi đấu với bọn trẻ cùng khu phố.
Nani đã tâm sự rằng có lúc cuộc sống khó khăn đến nỗi anh phải lang thang và đi ăn trộm hoa quả để ăn cho qua bữa. Điều đó rất xấu! Anh biết! Nhưng đó là việc anh cần phải làm để tiếp tục duy trì cuộc sống.
Nani lớn lên và trưởng thành trong một môi trường khó khăn như thế. Nhưng chưa bao giờ anh ca thán về số phận trớ trêu - một số phận thách thức sức mạnh ý chí anh trong nhiều năm liền. Đổi lại cho Nani, cuối cùng anh cũng đã chạm vào những giấc mơ của mình, tiếp tục bước đi trên con đường đầy máu và nước mắt nhưng vẫn không bao giờ từ bỏ hi vọng vươn lên.
Khi Nani bước vào đường hầm sân Old Trafford ở trận đấu với Real, anh đã khóc những giọt nước mắt cay đắng cho số phận của mình. Nani dường như hóa điên sau chiếc thẻ đỏ, anh liên tục gọi điện thoại về nhà cho từng người thân một để hỏi rằng anh có làm gì sai không? Một câu hỏi làm nhiều người phải suy nghĩ nhưng có lẽ không ai có thể phân định. Đơn giản đó chỉ là một dấu hiệu của số phận nghiệt ngã.
Có những người sinh ra đã trở thành tâm điểm của mọi sự vinh quang. Họ chỉ cần một chút may mắn và trở mình đúng thời điểm là sẽ tự biến mình thành một siêu sao với vô vàn thành công rực rỡ. Nani không phải là một cầu thủ thành công theo nhiều nghĩa dù cho con đường thực hiện ước mơ của anh đã trải qua quá nhiều đắng cay.
Chấn thương trong trận đấu sáng qua với Chelsea ở tứ kết FA Cup có lẽ chỉ là một dấu hiệu nghiệt ngã nữa của số phận. Hãy tin tôi đi, anh đã quá quen với sự nghiệt ngã đó.
Người ta luôn có hàng tá lí do để đánh ngã bạn xuống trước ngày chủ nhật nhưng rồi bằng cách nào đó, ngày chủ nhật luôn là một ngày được ưa thích nhất trong tuần. Thành công không phải là cách thưởng thức hạnh phúc duy nhất. Với Nani, ta học được rằng: Đứng dậy sau khi bị quật ngã nhiều lần cũng là một thứ hạnh phúc trong cuộc sống khó khăn.
Điệu santo anh mang từ thị trấn Santa Filomena vẫn còn chờ đến ngày anh từ bỏ những giọt nước mắt, Nani à!
Theo Goal.
Vui lòng nhập nội dung bình luận.