• Trong xã hội Trung Quốc xưa, việc lấy võ nghệ để hiển danh hoặc chọn võ nghệ để sinh sống có 4 hạng: Võ sư (chuyên dạy võ), du hiệp (chuyên hành hiệp trượng nghĩa trên giang hồ), nghệ nhân mãi võ (biểu diễn võ thuật để kiếm sống), tiêu sư (hành nghề bảo vệ tài sản của thương nhân). Trong đó, hành nghề tiêu sư hay bảo tiêu rất hấp dẫn, mang sắc thái truyền kỳ, thu hút sự quan tâm của mọi người.