Vườn quốc gia cát iên
-
“Arơ Mí ơi ơ… i, ơ…i, ơ…i. A, a….a….a!” - tôi bụm hai bàn tay lại và hét to dài cái âm kia lên. Cứ thế nhiều lần. Một mình tôi với cõi rừng xưa. Có thể tiếng của tôi va mơ hồ chút nào đó vào những ngọn núi Vốt Grả, Rai a Pả lờ, Klang ai, Nhai Pả rờ, Điêng R’la (*) phía đàng xa trên kia.