Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận
Khi nhấn đăng nhập đồng nghĩa với việc bạn đã đồng ý với điều khoản sử dụng của báo Dân Việt
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất
Đầu tiên, chúng ta cần phải hiểu "gọi hồn" nghĩa là gì. Bằng sự giúp đỡ của thầy đồng - những người được cho là có thể liên lạc với thế giới bên kia bằng cách cho linh hồn mượn thân xác của mình, những người ở cõi âm có thể giao tiếp được với người sống. Hoạt động này không chỉ thịnh hành ở phương Đông, mà ở phương Tây cũng vậy. Mặc dù chưa biết những điều này có khả thi không, nhưng lịch sử phương Tây đã ghi nhận vô số những trường hợp "cú lừa". Hãy cùng điểm lại 1 số vụ việc xoay quanh vấn đề này nhé.
Các nước phương Tây đã thử gọi hồn người chết từ thời cổ đại, nhưng phải đến giữa thế kỷ 19 thì chúng mới bắt đầu trở thành hiện tượng. Nguyên nhân của điều này chính là nhờ công lao của 2 cô bé sống tại Hydesville, bang New York, Mỹ.
Vào 1 buổi tối tháng 3 năm 1848, Margaret Fox 14 tuổi, cùng cô em Kate Fox 11 tuổi của mình đã tiến hành "thử nói chuyện" với 1 hồn ma đang sống trong nhà. Con ma được cho là trả lời bằng những tiếng gõ: một tiếng là có, hai tiếng là không. Sau 1 hồi vấn đáp và rất nhiều tiếng lọc cọc, 2 cô cuối cùng cũng kết luận rằng hồn ma đó thuộc về 1 người có tên là Charles Rose, vốn bị sát hại tại căn nhà này nhiều năm về trước.
Thế là dân tình mới bắt đầu lan truyền tin tức về vụ này, rằng mấy cô con gái nhà Fox là những bà đồng có thể nói chuyện với ma và 2 cô bỗng chốc trở nên nổi tiếng. Họ thậm chí còn đi khắp nước Mỹ, biểu diễn các màn gọi hồn trước các khán phòng chật cứng khán giả. Các linh hồn cũng không còn đơn thuần gõ ra câu trả lời nữa, mà chúng còn di chuyển đồ vật khắp sân khấu hẳn hoi.
Vào năm 1888, 40 năm sau ngày khởi đầu của cơn sốt gọi hồn, chị em nhà Fox đã thừa nhận rằng mình đã làm giả tiếng gõ của hồn ma bằng cách bẻ khớp ngón chân cái. Mặc dù việc "bị dắt mũi" đã được công bố, nhưng dân tình vẫn mê mẩn trò này và đến tận đầu thế kỷ 20 mới chịu dừng lại.
Vào những năm 1860, thầy đồng Daniel Dunglas Home đã thể hiện trò nhấc mình lơ lửng trên không. Tại các buổi biểu diễn, các nhân chứng kể lại rằng Home đã bay lên khỏi mặt đất, lướt qua 1 cửa sổ lớn rồi bay lơ lửng về qua 1 cửa sổ khác. Về cơ bản thì, người đàn ông này đã được coi như 1 trong những người đàn ông nổi danh nhất trong thời đại tâm linh ấy, thậm chí còn nhận được sự tôn trọng hiếm hoi của Bậc thầy thoát hiểmHarry Houdini - 1 "vị thánh" của giới ảo thuật, thường xuyên lên tiếng bóc mẽ những ông đồng, bà đồng dỏm.
Tuy nhiên, trong suốt sự nghiệp của mình thìDaniel thường xuyên đụng phải sự phản đối nhiệt liệt đến từ các nhà khoa học thời đó. Mặc dù có thể mô phỏng hầu hết những trò màDaniel từng làm, nhưng ông ta vẫn có thể phủ nhận tất cả và tiếp tục biểu diễn cho đến khi nghỉ hưu vì bệnh tật.
Marthe Béraud cũng là 1 bà đồng nổi tiếng, nhưng là nổi tiếng với việc bị bóc phốt ở giai đoạn cuối của sự nghiệp. Trong những buổi biểu diễn, bà ta thường làm những hành động quái dị, sau đó giả hôn mêrồi nhè ra các cục màu trắng mà bà này gọi là "ngoại khí". Bà ta nói rằng đó chính là linh chất chứng tỏ rằng người quá cố đã nhập vào người mình.
Tuy nhiên, khi các nhà khoa học đi kiểm tra mấy cục "ngoại khí" mà bà ta nhè ra, họ phát hiện ra rằng đó chỉ là mẩu vải trắng không hơn không kém.
Tổng kết lại, cho dù có tên tuổi tới đâu, thì có vô số những "nhà ngoại cảm" đã bị bóc mẽ lừa đảo bởi các nhà khoa học. Và từ đó, dù chưa thể phủ nhận, nhưng chính những cú lừa đến từ việc này đã khiến cho lòng tin của các nhà khoa học chẳng thể tăng lên chút nào.
Vui lòng nhập nội dung bình luận.