Mẹ quy y không màng chuyện phàm tục, bố tôi làm chuyện đáng xấu hổ

Huy Anh Thứ tư, ngày 08/05/2019 08:42 AM (GMT+7)
Chứng kiến cảnh bố mẹ cuối đời bỗng lạnh nhạt, anh em tôi buồn và thất vọng vô cùng. Vợ chồng già phải là chỗ dựa nâng đỡ nhau, con cái mới yên tâm. Đằng này bố mẹ tôi lại mâu thuẫn... 
Bình luận 0

Ngay từ nhỏ tôi và em gái kém 5 tuổi đã lớn lên trong bầu không khí gia đình hòa thuận. Bố tôi là viên chức làm trong bộ máy chính quyền huyện, còn mẹ làm văn thư dưới quyền bố. Hai ông bà bổ trợ cho nhau trong công việc, song hành cùng nhau gần ba mươi năm trong ngành lẫn trong cuộc sống đời thường. Nhiều người cảm phục và ghen tỵ, nói hai người họ sinh ra là để dành cho nhau.

Chúng tôi được ăn học nên người, vừa cảm kích tình yêu bền chặt của bố mẹ, vừa không khỏi tự hào khi trưởng thành trong môi trường thuận lợi như thế. Ngày bố mẹ tôi làm lễ tiệc về hưu và "hạ cánh an toàn", có đến vài trăm khách khứa là đồng nghiệp lẫn những người quen thân đã từng gắn bó với bố mẹ từ thời bần hàn cho tới lúc thịnh vượng tìm tới chân thành gửi lời chúc.

img

Bố mẹ tôi rất hòa hợp, hạnh phúc. Ảnh minh họa

Cuộc sống về hưu nhàn rỗi nhưng không khiến ông bà lâm vào cảnh buồn chán. Ngược lại ông đi đánh cờ và tập dưỡng sinh với nhóm bạn cựu chiến binh, còn bà năng lên chùa làm công quả. Thành thử phận con cháu, chứng kiến bậc sinh thành có cuộc sống vui khỏe có ích nên chúng tôi yên tâm bảo ban nhau làm ăn, không phải lo lắng quá nhiều cho các cụ.

Ở cùng nhà với bố mẹ nên tôi biết tường tận nếp sinh hoạt của các cụ. Tuy đã lên chức ông bà nhưng hai người vẫn còn mặn nồng chuyện ấy lắm. Nhiều lúc nửa đêm bỗng nhiên thức dậy vì cơn khó ngủ hành hạ, tôi cứ tủm tỉm cười vì những âm thanh đặc trưng "nghe phát hiểu liền" từ phòng riêng của bố mẹ phát ra. Tôi thầm cảm phục sự dẻo dai của bố, tự hỏi mình liệu rằng đến thời điểm tôi có tuổi như cụ, có còn sung mãn chuyện phòng the được như thế hay không.

Mọi sự xáo trộn bắt đầu từ thời điểm gia đình bên ngoại gặp nhiều tai ương đến cùng lúc. Ông bác tôi (anh trai mẹ) đang khỏe mạnh cường tráng bỗng bị tai nạn giao thông và ra đi đột ngột. Bà ngoại tôi vì thương nhớ con trai nên đổ bệnh và ra đi không lâu sau đó. 

Tinh thần mẹ tôi suy sụp đi trông thấy. Tuy chồng con luôn bên cạnh và động viên tinh thần mẹ nhưng bà rơi vào trạng thái trầm cảm, thường xuyên chán ăn bỏ bữa và không còn tìm thấy niềm vui sống. Trải qua thời gian khủng hoảng, mẹ giác ngộ và nói chỉ tìm thấy sự cân bằng khi tìm niềm vui nơi cửa phật.

Bà quy y tại gia, ăn chay trường và nhờ đó thoát khỏi sự khủng hoảng tinh thần khi hai người thân yêu nhất nối tiếp nhau ra đi. Hai anh em tôi thở phào khi cuối cùng mẹ đã cân bằng trở lại và tìm thấy ánh sáng đời mình. Nhưng hệ lụy kéo theo lại khiến chúng tôi đau đầu theo cách khác.

Trước kia bố mẹ tôi khá mặn nồng, quấn quýt nhau. Nhưng khi mẹ tôi quy y thì bà ra ngủ riêng, đương nhiên cũng từ chối "chuyện ấy". Có lẽ vì chuyện đó mà bố thường xuyên khó ở trong người, tâm tính bất thường và thường xuyên nói xẵng cáu gắt mẹ. Bà biết thế nên buồn lắm, càng trở nên xa cách, trầm mặc.

Mọi việc còn chưa đâu vào đâu thì hàng xóm điều tiếng đến tai chúng tôi, rằng bố tôi đang thậm thụt qua lại với cô Mơ xóm trên. Cô này chồng chết đã lâu, ở vậy nuôi đứa con trai năm nay 15 tuổi.

Anh em tôi họp gia đình, nói bố nên tôn trọng sự lựa chọn của mẹ. Bà vì quá nhiều tai ương cùng lúc ập đến nên phải tìm sự cân bằng nơi cửa Phật. Bố nên chấp nhận chút thiệt thòi, đừng vì bản năng mà làm mẹ phiền lòng, làm anh em tôi xấu hổ với hàng xóm láng giềng.

Lập tức bố tôi đập bàn nói, đó là nhu cầu tất yếu của mỗi người, ông không thể "ngủ chay" đến chết được. Sau đó, bố tôi công khai qua lại với cô nhân tình, có khi đi vài đêm không về. Hàng xóm biết chuyện cười chê, mẹ tôi chỉ nhắm mắt làm ngơ, thường xuyên gõ mõ tụng kinh lần tràng hạt nhiều hơn.

Chứng kiến cảnh bố mẹ cuối đời bỗng lạnh nhạt, anh em tôi buồn và thất vọng vô cùng. Vợ chồng già phải là chỗ dựa nâng đỡ nhau, con cái mới yên tâm. Đằng này bố mẹ tôi lại mâu thuẫn... 

Tôi phải làm sao giúp họ ngồi lại đối thoại với nhau và tìm được tiếng nói chung? Khuyên bố từ bỏ ham muốn tầm thương không được. Hay là nói khó để mẹ lại "ăn mặn" như xưa?

Anh em tôi rối quá mà chưa biết cách hóa giải vấn đề. Mong bạn đọc cho chúng tôi lời khuyên thỏa đáng.

Bi kịch người chồng không thể chiều vợ chuyện chăn gối

Tôi nuốt ngược nước mắt vào trong khi không thể thỏa mãn vợ trong "chuyện ấy".

Mời các bạn đồng hành cùng báo Dân Việt trên mạng xã hội Facebook để nhanh chóng cập nhật những tin tức mới và chính xác nhất.
Ý kiến của bạn
Tin cùng chuyên mục
Xem theo ngày Xem