Tôi đã nghe không hề ít những câu chuyện mẹ chồng quá quắt rồi nhưng hồi chưa phải là nạn nhân thì tôi nghĩ những chuyện đó chắc là cũng hơi làm quá lên hoặc là kể không hết sự thật chứ chẳng có ai đang yên đang lành mà đối xử nhau như vậy. Giờ thì tôi biết không có đỡ hơn mà chỉ có kinh hoàng hơn!
Tôi thật lòng muốn hỏi những bà mẹ chồng hành xử ghê gớm với con dâu là bình thường họ vẫn sống như vậy, vẫn đối xử với những người xung quanh như vậy hay họ chỉ như vậy với con dâu mà thôi?
Mẹ chồng tôi được tất cả mọi người đánh giá là hiền lành, ăn ở tử tế, sống có phúc đức mà quả thật khi tôi chưa về làm dâu tôi cũng thấy vậy. Thế nhưng sau gần 2 năm sống ở đây, tôi cảm thấy mọi thứ đều đổi khác hoàn toàn.
Mẹ chồng tôi nói đúng ra thì không xấu, bà rất quan tâm đến những người xung quanh mình.
Thế nhưng cái sự quan tâm của bà rất là thái quá. Con trai bà đã trưởng thành, đã có gia đình riêng rồi nhưng bà vẫn quan tâm đến những cái quá nhỏ nhặt và nhiều khi thành khó xử cho cả anh lẫn tôi.
Ví dụ như tối nào bà cũng mở cửa cái xoạch vào phòng mà không cần biết chúng tôi bên trong có đang sẵn sàng để gặp người khác không. Mấy lần chồng tôi nhắc thì bà bĩu môi kêu"tôi đẻ ra anh mà vào phòng phải xin phép anh à".
Hay như mỗi lần ăn cơm bà đều gỡ xương cá rồi đặt vào bát cho con trai, chồng tôi rất không thoải mái nhưng nói thì bà coi như không nghe thấy gì.
Còn những chuyện tủn mủn như tranh là áo cho con trai, tự ý thêm vân tay của mình vào điện thoại con trai, sang giám sát bắt con trai đi ngủ và thức dậy đúng giờ mình muốn hay vứt hết sữa tắm dầu gội tôi mua vì không đúng mùi mà bà muốn con trai mình dùng.
Vợ chồng tôi thỉnh thoảng muốn ra ngoài đi chơi với bạn bè đồng nghiệp bà cũng không đồng ý vì bà sợ con trai giao du với bạn xấu trong khi chồng tôi năm nay 34 tuổi rồi.
Tóm lại mẹ chồng tôi là kiểu người rất thích chỉ đạo và muốn mọi thứ phải theo đúng sự sắp xếp của mình.
Nhiều lần vợ chồng tôi tính đến việc ra ở riêng nhưng anh biết tính bà, nếu không có kế hoạch cụ thể để đặt bà vào tình thế không thể từ chối thì chỉ cần mới nói đến vấn đề này thôi bà cũng sẽ làm mọi cách để con trai mình không đi nổi.
Cho đến khi có một chuyện xảy ra, sau việc này vợ chồng tôi nhất quyết ra ở riêng và nếu chồng tôi không đi thì tôi cũng sẽ đi một mình.
Tôi luôn cảm thấy không thoải mái trong căn phòng của chính mình nhưng không hiểu vì sao mình lại có cảm giác như vậy. Vì không thể biết vì sao nên tôi nghĩ chắc mình bị ảnh hưởng tâm lý nhiều chuyện nên tưởng tượng ra. Nhưng đúng là trực giác của phụ nữ nhiều khi không thể coi thường được.
Vì không thoải mái nên tôi muốn thay đổi phong thủy phòng ngủ bằng cách sắp xếp lại vị trí đồ đạc và quyết định hạ ảnh cưới xuống chứ không treo trên đầu giường nữa.
Bên kia bức tường đầu giường tôi là phòng của mẹ chồng nên tôi cũng muốn xoay giường đi chỗ khác luôn. Thế nhưng khi gỡ tranh xuống thì bỗng nhiên mẹ chồng tôi mở cửa xông vào phòng không cho bỏ ảnh.
Vì sao mẹ chồng không hề nhìn thấy nhưng lại biết tôi đang đứng trong phòng kín của mình và muốn hạ bức ảnh xuống. Từ đây tôi nảy sinh nghi ngờ.
Hôm sau tôi khóa trái phòng rồi trèo lên gỡ ảnh xuống, vừa gỡ xuống thì thứ mà tôi không ngờ đến đập vào mắt. Ở phần đinh móc treo tranh có một chiếc camera nhìn trộm, khá nhỏ và được giấu rất khéo léo nên nếu không chú ý sẽ không thể nào biết về sự tồn tại của nó. Vốn dĩ bức ảnh này được treo từ trước khi tôi về nhà chồng nên bao lâu nay tôi vẫn không để ý đến nó nhiều lắm.
Thật ra nhà có 3 người, không cần hỏi, chẳng cần điều tra tôi cũng biết thủ phạm là ai. Hơn nữa, tôi cũng hiểu ngay vì sao hôm qua mẹ chồng lại biết tôi muốn hạ bức tranh xuống.
Tôi đợi chồng về để nói chuyện này với anh. Anh nghe xong đương nhiên cũng không thể chấp nhận được. Trời ơi! Cái camera kia rốt cuộc đã ở đó bao nhiêu lâu, đã thấy biết bao chuyện riêng tư của vợ chồng tôi rồi?
Anh có gọi mẹ ra nói nhưng khác với những gì tôi tưởng tượng, mẹ chồng tôi không hề thấy có lỗi khi lắp trộm camera trong phòng con cái, bà còn hỏi vặn lại con cái là làm cái gì khuất tất mà phải sợ camera.
Chồng tôi yêu cầu mẹ gỡ bỏ máy và không bao giờ làm như vậy nữa nhưng bà thản nhiên thách thức.
- Anh đi lấy vợ là anh tìm cách thoát ly khỏi gia đình nuôi anh khôn lớn phải không? Tôi nói cho anh chị biết, nhà của tôi, tôi muốn làm gì kệ tôi. Tôi cấm anh chị gỡ cái camera kia xuống.
Nghe xong tôi và chồng không ai bảo ai, nhất quyết xin phép mẹ dọn ra ở riêng mặc kệ cho bà có đồng ý hay không. Tôi biết chồng mình vẫn lo lắng nếu để mẹ ở một mình nhưng sống kiểu này thì cả anh và tôi đều không thể sống nổi!
Vui lòng nhập nội dung bình luận.