Tôi là người đàn ông thành đạt, vợ đẹp con khôn, cuộc sống là niềm mơ ước của nhiều người. Tôi có nhiều cô gái hâm mộ và cũng không khó để có thể tiến xa hơn với những cô gái luôn bật đèn xanh, nhưng tôi biết giữ mình, cố gắng để không làm gì có lỗi với vợ con, giữ gia đình trọn vẹn.
Vợ tôi được chiều chuộng từ nhỏ vì sinh ra trong gia đình khá giả nên chỉ biết học, không biết nấu ăn, chăm con cũng vụng, được cái nhanh nhẹn trong công việc ở cơ quan và kiếm được tiền.
Đôi khi tôi cũng thấy có những điều bất cập nhưng không bận tâm lắm. Việc nhà tôi có thể giúp vợ, đặc biệt là chăm con, hơn nữa chúng tôi ở chung với ông bà nội nên cũng được giúp đỡ khá nhiều. Mọi việc êm đềm như thế cho đến một ngày, cô con gái bé nhỏ nghịch điện thoại của vợ tôi và tình cờ tôi phát hiện vợ có nhân tình.
Đêm đó tôi đã hỏi vợ, cô ấy khóc nói chỉ vui chơi thôi, vẫn yêu chồng con. Trái tim tôi tan nát trước sự phản bội của vợ, suốt đêm nước mắt tôi chảy dài, nước mắt của một người đàn ông mặn chát như chảy ngược vào tận trái tim. Càng đau đớn hơn khi tôi đọc lại đoạn chat của vợ, hai người còn hứa hẹn những lời ngọt ngào, muốn được mãi chung sống với nhau.
Tôi đau đớn vô cùng, nhìn đứa con bé bỏng mới hơn một tuổi tôi lại không thể dứt tình với vợ. Tôi chấp nhận tha thứ nhưng thật lòng không sao quên được nỗi đau của người đàn ông bị cắm sừng, thật nhục nhã vô cùng. Sau chuyện đó tôi giữ nỗi đau cho riêng mình, không dám chia sẻ cùng ai, sợ mọi chuyện vỡ lở sẽ tan vỡ gia đình, sợ người thân nhìn vợ với ánh mắt coi thường, sợ mất hình ảnh người mẹ của con tôi.
Chuyện xảy ra được một tháng, tôi lại tình cờ phát hiện vợ đi chơi với gã nhân tình đó. Gia đình tôi lại xảy ra cãi vã, khóc lóc, tôi cay đắng nhận ra một điều với tính cách ham chơi cô ấy sẽ còn nhiều lần khác. Vợ chồng tôi sống ly thân, giờ tôi sống vì con, cô ấy có làm gì cũng không quan trọng nữa, tôi thậm chí còn không có cảm giác ghen tuông vì hoàn toàn mất lòng tin vào vợ. Tôi chỉ yêu cầu vợ một điều duy nhất: phải nghĩ và chăm lo cho con tốt nhất.
Rồi tôi gặp em, đầy nữ tính, chính em đã sưởi ấm trái tim tôi, mang lại cho tôi một cảm giác thật ngọt ngào mà vợ chưa từng mang lại. Em đã có gia đình, cũng thẳng thắn nói không biết tại sao lại dành tình yêu cho tôi nhưng dù có yêu đến thế nào, tôi có ly hôn thì em cũng không bao giờ từ bỏ gia đình mình. Tôi yêu em rất nhiều, luôn nhớ và giữ hình ảnh em trong trái tim mình nhưng cũng không muốn ly hôn vợ, sợ tội cho con. Tôi biết mình quá tham lam và xấu xa trong mối quan hệ với em, nhưng thực sự cảm giác lén lút vụng trộm cũng vô cùng thích thú, thật khó cưỡng lại.
Tôi biết mình chẳng ra gì, tham lam, ích kỷ, sống với vợ mà chỉ nhớ đến em. Tôi phải làm gì để quên em, quên đi những ngọt ngào đã có giữa chúng tôi. Giờ tôi cũng không thể yêu thương vợ được nữa, mỗi khi nhớ lại việc cô ấy đã phản bội mình, lòng tôi lại lạnh giá. Tôi có nên ly hôn không hay cứ mãi tiếp tục với cuộc sống 2 mặt này? Cuộc đời còn dài mà sao tôi thấy mình bước chông chênh như trên sợi dây sắp đứt. Hãy chia sẻ cùng tôi với. Chân thành cảm ơn.
(Theo VnExpress)
Vui lòng nhập nội dung bình luận.