"Bóng ma" chuyên giở trò đồi bại, cướp tài sản trong rừng cao su vắng

Chủ nhật, ngày 03/11/2013 15:08 PM (GMT+7)
Một “yêu râu xanh” chuyên hãm hại phụ nữ tại khu rừng cao su vắng người đã trở thành nỗi khiếp sợ của các chị em trong suốt 6 năm trời ròng rã. Hung thủ không chỉ giở trò đồi bại hãm hiếp mà còn cướp tài sản của các nạn nhân.
Bình luận 0
Hàng loạt vụ án nghiêm trọng liên tiếp xảy ra không chỉ khiến nhiều người dân tại một số huyện Bến Cát, Tân Uyên thuộc tỉnh Bình Dương luôn trong trạng thái nơm nớp lo sợ khi sớm khuya phải vào cánh rừng cao su làm việc mà còn làm “đau đầu” Công an tỉnh Bình Dương trong suốt 5 năm ròng.

img
Vật chứng là một mẩu tai người


Vào một ngày đầu tháng 3-2005, khi ấy Thiếu tá Trịnh Tuấn Toàn, Phó Giám đốc Trung tâm Giám định Sinh học pháp lý (GĐSHPL), Viện Khoa học hình sự, Bộ Công an có tiếp một đoàn cán bộ Công an tỉnh Bình Dương ra Hà Nội. Dẫn đoàn khách là Thượng tá Trần Văn Chính, Trưởng phòng CSĐT Tội phạm về TTXH, Công an tỉnh Bình Dương. Mục đích của chuyến làm việc lần này được gói gọn trong 2 túi hiện vật mà Thượng tá Chính gửi tới Trung tâm GĐSHPL. Bằng linh cảm, giác quan nghề nghiệp, Thiếu tá Trịnh Tuấn Toàn ngay lập tức bị thu hút ở túi hiện vật thứ 2 đựng một mẩu thịt nhỏ. Khi trao đổi, Thiếu tá Toàn biết được đó là một mẩu thịt ở phần tai của một đối tượng nghi vấn trong một vụ án làm “đau đầu” lực lượng phá án Công an tỉnh Bình Dương suốt 5 năm qua.

Cẩn thận ghi chép mẫu vật và đưa ngay vào nơi bảo quản đặc biệt để mẫu giám định ADN không bị hỏng, Thiếu tá Toàn ngay lập tức bắt tay vào công việc dù lúc đó đã tan giờ làm. Thiếu tá Toàn nhớ lại: “Nhìn khuôn mặt đăm chiêu và vẻ sốt ruột của những đồng chí, đồng nghiệp của mình ở Bình Dương lúc đó, tôi cùng anh em tại Trung tâm hiểu rằng phải nhanh chóng đưa ra kết quả cuối cùng để các anh ấy tìm ra hung thủ vụ án”. Sau gần 1 tuần liên tục làm việc tỉ mỉ phân tích 2 mẫu vật mà lực lượng Công an tỉnh Bình Dương cung cấp, kết quả phân tích ADN ngày 10-3-2005 của Trung tâm GĐSHPL đưa ra hoàn toàn khác với đối tượng nghi vấn mà Công an tỉnh Bình Dương đặt ra. Khi nhận kết quả, Thượng tá Trần Văn Chính không giấu được vẻ mặt thất vọng vì hung thủ của vụ án mà các anh đang đau đáu tìm kiếm vẫn chưa “lộ” mặt. Phải quay lại Bình Dương nhưng Thượng tá Chính hẹn đồng nghiệp sẽ quay lại trong thời gian sớm nhất. Điều ấy cũng đồng nghĩa Thượng tá Chính cùng đồng đội đặt quyết tâm sẽ bắt bằng được hung thủ...

“Bóng ma đồi bại” trong cánh rừng cao su

Từ năm 2001 đến 2005, hàng loạt địa bàn các xã giáp ranh như Phú Mỹ, Định Hòa (thị xã Thủ Dầu Một), Thới Hòa, Hòa Hội (huyện Bến Cát) và Tân Vĩnh Hiệp, Phú Chánh (huyện Tân Uyên) xảy ra hàng loạt vụ cướp và hiếp dâm có phương thức, thủ đoạn tương tự nhau.

Hung thủ lợi dụng trời tối, vắng người tại các đoạn đường mòn trong các khu rừng cao su để rình rập các nạn nhân là nữ đi một mình rồi lao ra khống chế, đưa vào khu vực vắng giở trò đồi bại và cướp sạch tài sản của họ. Hồ sơ lưu trữ của lực lượng công an ghi nhận, vào một ngày đầu tháng 12-2004, tên “yêu râu xanh” gây ra 2 vụ án liên tiếp. Ngày 5-12-2004, chị Vũ Thị H. (SN 1977) đi xe máy đến ấp 4, xã Phú Mỹ thì bất ngờ bị một thanh niên từ đâu nhảy ra khống chế, tát liên tiếp vào mặt. Trong trạng thái bất ngờ và choáng váng, chị H. bị hắn lôi vào vườn cây gần đó giật sợi dây chuyền, hoa tai và nhiều hiện vật của chị H. Chưa dừng lại, gã côn đồ hiện nguyên hình là một tên “yêu râu xanh” lao vào thực hiện bằng được dục vọng của mình mặc cho nạn nhân van nài, cầu xin . Sau khi gây án, hắn bỏ mặc chị H. tại hiện trường cùng với chiếc xe máy rồi biến mất vào rừng cao su sâu hun hút.

Sau hơn 1 tuần mới hồi tỉnh và cung cấp thông tin ban đầu cho lực lượng công an, chị H. chỉ nhớ được đối tượng dùng áo sơ-mi trùm kín mặt, chỉ hở 2 mắt, thân hình dong dỏng cao chứ không có thêm bất kỳ manh mối nào khác. Khi CQĐT còn đang trong quá tình tiến hành xác minh đối tượng và thu thập thông tin của vụ việc thì 1 tuần sau, ngày 13-12-2004, một vụ án khác lại xảy ra với thủ đoạn tương tự. Lần này, nạn nhân là chị Võ Thị Thu U. (SN 1979), khi chuẩn bị cạo mủ cao su thì bất ngờ bị một đối tượng áp sát và khống chế. Hắn bịt mồm đe dọa chị nếu kêu lên sẽ giết ngay lập tức. Quá sợ hãi, chị U. chỉ biết im lặng để tên côn đồ lục soát lấy đi 1 chiếc ĐTDĐ, tiền mặt, nhẫn vàng, hoa tai. Sau đó, hắn sờ soạng khắp người, gí dao vào cổ chị U. yêu cầu phải cho hắn thỏa mãn mới tha mạng. Sau khi “thỏa mãn” hành vi thú tính, cũng như vụ án trước, y lại biến mất như một “bóng ma”.

Liên tiếp 2 vụ án cướp của, hiếp dâm xảy ra trên địa bàn chỉ cách nhau chưa đầy 1 tuần lễ khiến dư luận xôn xao và phẫn nộ về hành vi táo tợn của đối tượng. Ban lãnh đạo Công an tỉnh Bình Dương đặt quyết tâm phá được vụ án dù có vất vả, khó khăn đến đâu. Chuyên án 141.HC đã được thành lập. Hàng chục mũi trinh sát được tung vào cuộc điều tra, mũi chủ công do Thượng tá Trần Văn Chính chỉ huy trực tiếp mai phục tại các vườn cao su khả nghi. Qua công tác khám nghiệm hiện trường và lời khai của nạn nhân cho thấy các vụ cướp có cùng thủ đoạn và chắc chắn do một kẻ gây ra.

Manh mối

Trái với những tên tội phạm thường “nằm im” nghe ngóng khi biết CQĐT đang truy xét gắt gao, “bóng ma” trong những cánh rừng cao su lại thể hiện sự táo tợn của mình khi tiếp tục gây án. Cụ thể ngày 25-12-2004, nhà chị Nguyễn Thị B. chỉ có cháu Nguyễn Thị L. (13 tuổi), huyện Tân Uyên, tỉnh Bình Dương ở nhà một mình. Đến gần trưa, chị B. về nhà để lấy dụng cụ cạo mủ cao su thì thấy cửa sổ bị phá, còn cháu L. không thấy đâu.

Hoảng sợ và lo chuyện không may đã xảy ra với con gái mình, chị B. ngoài việc trình báo đã cùng người dân trong xã đốt đuốc đi tìm suốt đêm nhưng không có tin tức. Đến gần sáng ngày 26-12-2004, cháu L. được tìm thấy tại một cánh rừng cao su cách nhà gần 3km trong tình trạng không mảnh vải che thân do kẻ đồi bại không chỉ giở trò thú tính mà còn đánh đập cháu L., may mắn cháu L. vẫn còn thoi thóp thở…

Chỉ sau đó một thời gian ngắn CQĐT tiếp tục nhận được thông tin về một vụ án khác. Ngày 7-1-2005, chị Nguyễn Thị N. (SN 1976) đang làm việc tại một cánh rừng cao su trên địa bàn xã Hòa Hội (huyện Bến Cát) thì bị một đối tượng dùng tay đè cổ chị xuống đất. Theo phản ứng chị N. đánh bật con dao cạo mủ cao su về phía sau trúng đầu kẻ lạ mặt. Song với sức vóc hơn hẳn chị N., kẻ lạ mặt đánh văng con dao cạo mủ của chị N. và bẻ ngoặt người nạn nhân ra phía sau. Sau khi cướp dây chuyền vàng của chị N. hắn lại giở trò thú tính.

Chị N. kiên quyết chống trả, trong lúc giằng co, chị đã cắn đứt một mẩu tai của hung thủ. Bị đau, hắn đánh chị N. và vội đi tìm mẩu tai bị đứt. Nhận được tin, lực lượng công an đã nhanh chóng có mặt tại hiện trường thu được tang vật là một mẩu tai phải của hung thủ cùng một số dấu vết, chứng cứ khác.

“Bóng ma” là ai?

Ngay sau đó, gần 20 đối tượng nghi vấn được sàng lọc và triệu tập tại CQĐT đều là những người bị sứt một bên tai. Trong đó có 1 người tên Ung Văn Vui (SN 1953), ở ấp An Hòa, Hòa Hội, Bến Cát, Bình Dương bị sứt một bên tai phải. Quá trình điều tra, y tự nhận mình là thủ phạm các vụ án cướp tài sản và hiếp dâm xảy ra trên địa bàn trong thời gian qua.

Tưởng chuyên án sẽ được kết thúc sau bao vất vả, khó nhọc nhưng Thượng tá Trần Văn Chính vẫn quyết định cùng một tổ công tác nhanh chóng ra Hà Nội trưng cầu giám định ADN tại Trung tâm GĐSHPL để có câu trả lời chính xác nhất. Tại đây, Thượng tá Trần Văn Chính đã có cuộc gặp gỡ với Thiếu tá Trịnh Tuấn Toàn; với bản kết luận giám định cho thấy mẫu gen của Ung Văn Vui và mẫu gen mẩu tai mà cơ quan công an thu thập tại hiện trường hoàn toàn khác nhau.

Quay về Bình Dương, Thượng tá Chính đã có buổi làm việc với “nghi can” Ung Văn Vui. Trước câu hỏi: “Anh có phải là hung thủ thật sự của hàng loạt vụ án cướp của, hiếp dâm xảy ra trên địa bàn vừa qua không?”. Nghi can Ung Văn Vui gật đầu thú nhận: “Tôi làm đó, tôi là thủ phạm, các anh cứ bỏ tù tôi đi”. Tuy nhiên, Thượng tá Chính đã đưa ra kết quả giám định ADN và yêu cầu Vui phải khai đúng sự thật để CQĐT truy tìm hung thủ thực sự của vụ án.

Đến lúc này, nhận thấy mình không thể quanh co được nữa Vui đã khai nhận rằng mình đã… nhận bừa là thủ phạm. Lý do được Vui nêu ra rằng bị sứt tai là do vợ mình cắn; xuất phát từ việc vợ chồng cãi nhau, Vui bất mãn và chán đời nên đã tự nhận mình là hung thủ của vụ án để vợ… phải xin lỗi mình. Quá trình nhận dạng của các nạn nhân cũng cho thấy nhận dạng của hung thủ khác với “nghi can” Ung Văn Vui vì Vui to béo chứ không dong dỏng cao như kẻ gây án. Câu hỏi được đặt ra là “bóng ma” trong các rừng cao su là ai, và hắn đang ở đâu?

Lần giám định thứ hai

Khi các mũi trinh sát vẫn ngày đêm không ngừng nghỉ truy tìm hung thủ thì vào lúc 3h sáng ngày 4-4-2005, lực lượng phối hợp tuần tra bảo vệ làm nhiệm vụ trong khu vực 4.200ha rừng cao su của một lâm trường tại huyện Tân Uyên phát hiện một thanh niên đang đi lang thang trong khu vực không có giấy tờ tùy thân. Điều gây chú ý nhất cho lực lượng bảo vệ chính là thanh niên lạ mặt này bị sứt một góc tai phải. Nghi đây là hung thủ vụ án nên tổ tuần tra đã đưa người thanh niên này về trụ sở CAH Tân Uyên để làm rõ.

Tại trụ sở CQĐT, thanh niên khai tên Nguyễn Văn Điền (SN 1977), ở tại ấp 4, xã Tân Định, huyện Bến Cát, tỉnh Bình Dương, làm nghề lao động tự do. Khi Thượng tá Chính hỏi về mẩu tai bên phải của Điền bị sứt là do đâu, Điền khai nhận là khi đi đốn rừng thuê ở tỉnh Bình Phước thì bị tai nạn lao động.

Thượng tá Chính hỏi tiếp: “Anh bị tai nạn lao động như thế nào mà lại bị sứt một bên tai như thế được?”. Điền ậm ừ: “Tai nạn lao động thiệt mà. Do cây lồ ô đổ vào một bên tai”. Thượng tá Chính hỏi lại: “Sao cây lồ ô đổ mà lại sứt một mẩu tai như vậy được?”. Bị hỏi vặn, Điền khai qua loa và cho rằng CQĐT đã bắt nhầm người. Y không phải là hung thủ đã gây ra các vụ án như cáo buộc. Sau một hồi thẩm tra, Điền yêu cầu được khai lại. Y “thành thật” rằng, do bán đất nên có chút tiền, Điền đã rủ bạn bè đi uống bia “ôm” ở khu vực ngã tư Sở Sao, xã Định Hòa. Trong khi “vui vẻ” thì bị một cô tiếp viên cắn vào tai.

Ngay lập tức, Thượng tá Chính cử trinh sát đi xác minh thông tin mà Điền vừa khai nhận. Qua rà soát hàng loạt các cơ sở giải khát và nhà hàng ăn uống tại ngã tư Sở Sao nhưng không hề có trường hợp nào như Điền khai nhận. Các tiếp viên nhà hàng đều khẳng định chưa bao giờ họ “tiếp” vị khách nào mà lại cắn mất một mẩu tai cả. Nhận thấy Điền đang quanh co, khai gian dối để che giấu một hành vi mờ ám nào đó của mình, trong khi các chứng cứ của nhiều vụ án trùng khớp cho thấy Nguyễn Văn Điền chính là nghi can số một của vụ án. Tuy vậy, vẫn chưa thể khẳng định được liệu Điền có phải là hung thủ hay không, một lần nữa, Thượng tá Trần Văn Chính quyết định ra Hà Nội, có mặt tại Viện Khoa học hình sự.

Sau nhiều ngày liên tục làm việc, đến ngày 6-4-2005, Thiếu tá Trịnh Tuấn Toàn trao cho Thượng tá Chính bản kết luận giám định cuối cùng cho thấy: Phân tích ADN theo hệ Nineplex từ mẫu tóc của đối tượng Nguyễn Văn Điền so sánh với kiểu gen của đối tượng để lại hiện trường trong vụ án của chị N. và các dấu vết khác, đặc biệt là mẩu tai hoàn toàn trùng khớp. Điều này cho thấy, hung thủ của hàng loạt vụ án mà chuyên án 141.HC đang truy tìm bấy lâu chính là Nguyễn Văn Điền.

An ninh Thủ đô (Theo An ninh Thủ đô)
Mời các bạn đồng hành cùng báo Dân Việt trên mạng xã hội Facebook để nhanh chóng cập nhật những tin tức mới và chính xác nhất.
Ý kiến của bạn
Tin cùng chuyên mục
Xem theo ngày Xem