Nhân dịp này, trang Sputnik của Nga dã có bài viết “Đúng 100 năm trước, Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh lần đầu tiên đặt chân lên nước Nga Xô Viết”.
Sputnik đã phỏng vấn Giáo sư - Tiến sĩ Khoa học Vladimir Kolotov, Viện trưởng Viện Hồ Chí Minh thuộc trường Đại học Tổng hợp Quốc gia Saint Petersburg về sự kiện.
“Chuyến thăm này không phải là một sự ngẫu nhiên, - GS-TSKH Vladimir Kolotov cho biết. "Năm 1911, Hồ Chí Minh (lúc đó tên là Nguyễn Tất Thành) đã ra nước ngoài tìm đường cứu nước giải phóng dân tộc”.
“Thật đáng ngưỡng mộ khi một người còn rất trẻ hiểu được một nguyên tắc quan trọng: để hiểu bản chất của hệ thống, cần phải vượt ra ngoài nó. Và năm 1920, chàng thanh niên Nguyễn Ái Quốc (tên của Chủ tịch Hồ Chí Minh trong thời gian hoạt động cách mạng ở Pháp) đã đọc Luận cương của Lênin về vấn đề dân tộc và thuộc địa. Người đã thốt lên: “Hỡi đồng bào bị đọa đày đau khổ! Đây là cái cần thiết cho chúng ta, đây là con đường giải phóng chúng ta!”. Con đường này đã đưa Nguyễn Ái Quốc đến Nga, tham gia Đại hội lần thứ V Quốc tế Cộng sản. Trong những năm 20 và 30 của thế kỷ trước, tổng cộng có sáu năm rưỡi, tức là gần một phần mười hai cuộc đời Chủ tịch Hồ Chí Minh đã sống ở nước Nga”- ông Vladimir Kolotov nói.
Việc Hồ Chí Minh tiếp thu sâu sắc tư tưởng của Lênin, những kinh nghiệm của phong trào cộng sản thế giới đã dẫn đến sự khởi đầu của một giai đoạn mới về chất trong cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc ở Việt Nam - Giáo sư Kolotov nhận xét. – Những việc làm đầu tiên của Hồ Chí Minh trong giai đoạn này là tổ chức đào tạo các nhà hoạt động chính trị, các chiến sĩ cách mạng cho Việt Nam thông qua các trường của Quốc tế Công sản, và dịch sang tiếng Việt những thuật ngữ chính của hệ tư tưởng Mác-Lênin cũng như truyền bá lý luận bằng cách gửi những tác phẩm của các nhà kinh điển chủ nghĩa Mác – Lênin đến Việt Nam.
Theo ông Vladimir Kolotov, khi đó ở nước Việt Nam bị thực dân chia cắt làm ba miền, chưa có chiến lược, chiến thuật, chưa có lực lượng nào có khả năng tổ chức một phong trào hiệu quả để giải phóng dân tộc. là người lãnh đạo cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc - Giáo sư Kolotov ghi nhận. Trước đó, cả chế độ phong kiến lẫn Nho giáo đều không thể tạo thành một mối đe dọa thực sự đối với chế độ thuộc địa, bọn thực dân đã có thể nhanh chóng đối phó với các cuộc nổi dậy chống Pháp.
Bây giờ những người yêu nước Việt Nam không đơn độc trong cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc. Họ đã trở thành một phần của phong trào cộng sản hùng mạnh do Liên Xô lãnh đạo mà trụ sở chính - Ban Chấp hành Quốc tế Cộng sản - đặt ở Matxcơva. Kết quả của việc xuất hiện một đảng mới về cơ bản là sự ra đời của các cơ quan quyền lực nhân dân đầu tiên – phong trào Xô viết Nghệ Tĩnh.
Các thủ lĩnh của phong trào Xô viết Nghệ Tĩnh khi bị đe dọa đã không bỏ chạy ra nước ngoài như các “nhà cách mạng” đầu thế kỷ 20 đã làm, mà ở lại với nhân dân khởi nghĩa đến cùng. Như vậy, họ đã cho thấy ai là người thực sự sẵn sàng đấu tranh cho độc lập, và ai là người chỉ sẵn sàng quả quyết về nó”.
Sự lựa chọn đúng đắn của Chủ tịch Hồ Chí Minh
Giáo sư Kolotov lưu ý rằng, con đường Hồ Chí Minh đã chọn dẫn Việt Nam đến Cách mạng Tháng Tám và việc tuyên bố trước toàn thế giới về sự ra đời của một nhà nước mới - Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa - được Trung Quốc, Liên Xô và sau đó là các nước theo định hướng của Liên Xô công nhận và chính thức thiết lập quan hệ ngoại giao.
Kết quả là một không gian lãnh thổ thống nhất đã được tạo ra và mở ra cơ hội cung cấp cho nước cộng hòa non trẻ sự hỗ trợ về quân sự và lương thực, kỹ thuật và y tế. Ở quy mô lớn hơn, Liên Xô đã hỗ trợ VNDCCH và các lực lượng yêu nước Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Tất cả những điều này cũng là kết quả của việc Hồ Chí Minh đến nước Nga Xô viết 100 năm trước.
“Nước Việt Nam ngày nay là một quốc gia có chủ quyền, đang phát triển năng động, mà con đường trưởng thành, giải phóng, thống nhất đã bắt đầu 100 năm trước khi Hồ Chí Minh lần đầu tiên đặt chân lên nước Nga Xô viết”, - Giáo sư Vladimir Kolotov nói.
Theo Giáo sư Kolotov, trong dịp kỷ niệm 100 năm ngày Chủ tịch Hồ Chí Minh lần đầu đến nước Nga Xô Viết, không thể không bày tỏ lòng kính trọng đối với tài nhìn xa trông rộng của Người. Ví dụ, vào mùa xuân năm 1914, trong một bức thư gửi cho cụ Phan Chu Trinh, Hồ Chí Minh đã tiên đoán Chiến tranh thế giới lần thứ nhất sắp nổ ra.
Năm 1924, trong bài “Đông Dương và Thái Bình Dương”, Người dự báo về nguy cơ chiến tranh thế giới thứ hai bùng nổ, khi nước Nga cách mạng phải đọ sức với kẻ thù mạnh, và các nước thuộc địa xung quanh Thái Bình Dương sẽ trở thành một lò lửa của chiến tranh thế giới mới. Tháng 5 năm 1941, tại một hội nghị ở Pác Bó, ngay cả trước khi phát xít Đức tấn công Liên Xô và trước khi Nhật tấn công Trân Châu Cảng của Mỹ, Hồ Chí Minh đã chỉ ra rằng thời cơ tốt nhất cho tổng khởi nghĩa ở Việt Nam là khi Liên Xô đánh bại Đức, còn Mỹ, Anh và Trung Quốc đánh bại Nhật.
Tháng 2 năm 1942, khi biên soạn tập diễn ca “Lịch sử nước ta”, Hồ Chí Minh viết: “Việt Nam độc lập - 1945”. Đại diện nhà in hỏi ông có nhầm lẫn không? Chủ tịch Hồ Chí Minh trả lời: “Đúng vậy, in như vậy”. Cuối năm 1967, khi làm việc với Bộ Tư lệnh Quân chủng Phòng không - Không quân, Người dự báo: “Sớm muộn rồi Mỹ cũng sẽ đưa B.52 ra đánh Hà Nội, rồi có thua mới chịu thua”. Và thế là 5 năm sau, có chiến thắng “Điện Biên Phủ trên không” và Hiệp định Paris. Và năm 1960, trong Diễn văn Quốc khánh 2-9, Hồ Chí Minh đã viết: “Chậm lắm là 15 năm nữa, Tổ quốc ta nhất định sẽ thống nhất”.
Năm 1946, khi Chủ tịch Hồ Chí Minh lược dịch, biên soạn Binh pháp Tôn Tử, Người đặc biệt chú ý đến câu nói của nhà tư tưởng cổ đại Trung Quốc “Phải biết xét đoán trước”. Những ví dụ trên cũng như sự lựa chọn đúng đắn con đường cứu nước cho thấy rằng, Hồ Chí Minh là nhà dự báo chiến lược thiên tài.
Cuốn sách “Về binh pháp Tôn Tử” của Hồ Chí Minh đã được xuất bản ở Nga ngay trước ngày kỷ niệm hôm nay. Tác giả của bản dịch sang tiếng Nga và các bài bình luận cho cuốn sách là Giáo sư Vladimir Kolotov, một trong những học giả Việt Nam học hàng đầu của Nga.
Vui lòng nhập nội dung bình luận.