Tôi với Tùng là bạn cùng lớp đại học. Trong khi tôi là một cô nàng mọt sách thì Tùng lại là công tử con nhà giàu. Có lẽ nếu không được phân công làm bài tập nhóm với Tùng, tôi sẽ không bao giờ nói chuyện với anh ấy. Tuy nhiên, sau vài lần tiếp xúc, Tùng thích tôi ra mặt. Cậu ấy chủ động theo đuổi tôi cũng như “loại trừ” hết những người quan tâm đến tôi.
Cảm nhận được sự chân thành trong trái tim cậu ấy, tôi quyết định nhận lời yêu Tùng. Chúng tôi yêu nhau suốt 4 năm đại học, cùng nhau trải qua nhiều khó khăn, cùng nhau chia sẻ về một ước mơ sẽ về sống chung một nhà. Sau khi ra trường, Tùng được gia đình xin vào làm một vị trí tốt, có thể phát huy được năng lực của bản thân. Tôi tự mình xin làm kế toán ở một công ty nhỏ.
Chúng tôi yêu nhau suốt 4 năm đại học, cùng nhau trải qua nhiều khó khăn. Ảnh minh họa.
Sau khi 2 đứa có công việc tạm ổn, Tùng ngỏ lời muốn cưới tôi làm vợ. Giống như bất cứ cô gái nào khi yêu, tôi cũng mơ ước được kết hôn, được sống hạnh phúc. Khi tôi nói chuyện này với mẹ, mẹ đã dặn tôi nên ăn mặc gọn gàng, cư xử nhẹ nhàng, lễ phép khi đến nhà bạn trai.
Được biết, bố mẹ Tùng là chủ một cơ sở kinh doanh phát đạt. Trước khi đến gặp anh, tôi đã hỏi về những gì mà bố mẹ anh thích. Tôi muốn mua một món quà hợp ý với bố mẹ chồng tương lai để tạo ấn tượng tốt với họ. Cuối cùng, sau 1 hồi đắn đo lựa chọn, tôi mua được một giỏ hoa quả khá đẹp mắt để biếu bố mẹ anh.
Nhà Tùng nằm ở một con phố trung tâm thành phố, rất khang trang và bề thế. Tôi được biết, trong ngôi nhà được xây kiểu biệt thự của anh có thuê thêm 2 người giúp việc. Bố mẹ Tùng nhìn tôi từ đầu đến chân với vẻ mặt lãnh đạm. Mẹ Tùng nói nhiều hơn, bác hỏi về bố mẹ, gia đình tôi và công việc mà tôi làm hiện tại. Tôi cảm thấy hơi căng thẳng vì trong suốt buổi trò chuyện, mẹ Tùng luôn giữ vẻ mặt khó đăm đăm, không nở lấy một nụ cười.
Trong bữa cơm, tôi cũng ăn được một chút ít. Không khí bữa cơm khá căng thẳng và trầm lắng khiến tôi cảm thấy không được tự nhiên. Sau khi dọn dẹp bữa ăn cùng với người giúp việc, tôi xin phép 2 bác cho về trước. Trước khi ra về, bác gái có đưa cho tôi một món quà nhỏ hình chữ nhật, màu đỏ. Bác còn dặn tôi khi về nhà mới được mở món quà này ra.
Trước khi ra về, bác gái có đưa cho tôi một món quà nhỏ hình chữ nhật, màu đỏ dặn về nhà mới được mở ra. Ảnh minh họa.
Khi tôi về nhà, tôi đã kể với mẹ về chuyện này. Mẹ tôi rất hạnh phúc khi biết tôi được mẹ chồng tương lai tặng quà. Nhưng đến khi mở món quà ra, cả tôi và mẹ đều chết lặng. Trong hộp quà là một chiếc phong bì với nhiều tờ 500 ngàn bên trong. Ngoài chiếc phong bì, còn có một mảnh giấy nhớ nhỏ ghi rõ: “Hôn sự của Tùng đã được sắp đặt. Mong cháu sớm chia tay nó. Đây là tiền bồi dưỡng cho cháu.”
Đọc những lời viết trong ghi chú, tim tôi như thắt lại. Tôi rơi nước mắt trong vô thức. Có lẽ bố mẹ Tùng cho rằng tôi cưới anh ấy chỉ vì tiền và cũng nghĩ rằng tôi không xứng đáng với anh ấy nên mới làm vậy. Tôi chưa dám nói chuyện này với Tùng. Hiện tại tôi thấy chán nản quá, tôi sợ tôi và Tùng không thể vượt qua tất cả mọi chuyện để đến được với nhau như lời ước hẹn.
(*) Tít bài đã được Dân Việt đặt lại.
Quỳnh Anh (thoidaiplus)
Vui lòng nhập nội dung bình luận.