Theo đơn kiện của ông N. (Việt kiều Mỹ), tháng 5.2008, ông về Việt Nam và quen với chị TN ở tỉnh Vĩnh Long. Dù tuổi tác chênh lệch nhau gần 30 tuổi nhưng hai người vẫn thấy hợp nhau nên chung sống như vợ chồng.
Bỏ tiền mua đất…
Đến tháng 4.2009, hai người đã về sống ở gia đình chị TN. Tại đây, ông đưa tiền cho chị TN mua một lô đất ở ấp Tân An, xã Lục Sĩ Thành (huyện Trà Ôn). Sau đó, cả hai đã cất một căn nhà cấp bốn trên lô đất này. Trong quá trình chung sống vợ chồng ông phát sinh mâu thuẫn nên chị TN chia tay ông về chung sống với cha mẹ ruột.
Nay ông yêu cầu được tiếp tục sử dụng phần đất và căn nhà trên để ổn định cuộc sống vì hiện nay ông không còn nơi ở khác. Ngoài ra, ông còn yêu cầu chị TN trả lại cho ông một mảnh đất khác tại ấp Phú Sung, xã Phú Thành (cùng huyện Trà Ôn) mà ông đã đưa tiền cho vợ mua cùng các tài sản khác...
Trước yêu cầu này, chị TN trình bày đúng là chị và ông N. quen biết, chung sống với nhau vì ông nói chưa có gia đình và hứa sẽ cưới chị. Sau đó, chị và ông N. đã mua hai mảnh đất trên và cất nhà. Sống chung một thời gian chị biết bị ông N. lừa dối. Do ông đã có vợ nên chị không tiếp tục sống chung với ông nữa. Một số tài sản theo ông N. trình bày là có thật và do ông N. cho tiền chị mua.
Theo đó, chị đề nghị căn nhà và thửa đất ở ấp Tân An là của chung hai người nên chị đồng ý trả ông N. 50% giá trị nhà và đất. Chị yêu cầu được tiếp tục sở hữu nhà và đất. Riêng các phần đất tọa lạc tại ấp Phú Sung thì đúng là do chị bỏ tiền ra mua nên đây là tài sản riêng của chị. Chị không đồng ý trả lại cho ông N.
Đối với các loại tài sản khác như nữ trang, vàng, nhẫn, tủ lạnh hiệu Sharp, tủ để tivi… và số tiền mặt 4.600 USD là do ông N. trình bày, chị hoàn toàn không biết. Chiếc xe máy Air Blade là tiền của chị mua nên chị không đồng ý trả lại.
Hết tình, hết tiền…
Ngày 23.9, TAND tỉnh Vĩnh Long mở phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ án. Trong quá trình xét xử hai vợ chồng này đã không nhìn mặt nhau, đôi lúc có lớn tiếng cự cãi về các khoản tài sản…
Luật sư của ông N. đã cho rằng quá trình hòa giải ở xã, chị TN đều thừa nhận ông N. đưa tiền mua hai mảnh đất. Chị còn bảo: “Ông N. cần tình, chị cần tiền nên đến với nhau. Giờ hết tình, tiền thì chia tay”. Tại phiên tòa, chị TN phủ nhận những gì mà trong quá trình hòa giải ở xã đã thừa nhận là không phù hợp. Vị luật sư yêu cầu HĐXX cho trình chiếu lại quá trình hòa giải để chấp nhận yêu cầu của ông N. bởi vì trong lúc hòa giải ông N. có quay phim. Mặt khác, ông N. lưu giữ các tin nhắn mà trước đây mỗi lần nhận được tiền chu cấp của ông, chị TN nhắn tin lại cho ông. Các tin này thể hiện yêu cầu khởi kiện của ông N. là có căn cứ.
Để chắc chắn thêm, ông N. còn cho biết: “Trước đây tôi còn đưa ra rất nhiều tiền để mua quà cho cô TN, nào là vàng, vòng cẩm thạch, tiền “trợ cấp” hằng tháng cho đến nay trên 300 triệu đồng. Tuy nhiên, các khoản này tôi không đòi lại”...
Trước các lập luận này của phía ông N., chị TN vẫn một mực bảo lưu quan điểm như đã trình bày ban đầu…
Hai bên tranh luận xong, HĐXX hội ý và thông báo vụ án phức tạp nên sẽ tuyên án vào một thời gian thích hợp… Mọi người kéo nhau ra về. Cô vợ trẻ và người chồng già ngày nào giờ bước ra khỏi phòng xử đã quay mặt, chẳng nhìn nhau.
Theo Pháp luật TP.HCM
Vui lòng nhập nội dung bình luận.