Người đi
Người đi bỏ lại làng xưa
Bỏ dòng sông nhỏ bỏ con đường làng
Người đi lệ ướt đôi hàng
Bờ mi mặn đắng buồn sao là buồn.
Người đi bỏ lại con đường
Đường xưa còn đó người đâu mất rồi?
Người đi bỏ lại sau đồi
Tình ai vẫn mãi trọn lòng vương em.
Chiều mưa gió thổi qua rèm
Làn da man mát, lạnh sao cõi lòng
Lấy chồng cách một dòng sông
Bến xưa còn đó người đâu mất rồi?
Thôi đành phải chấp nhận thôi
Cuộc đời là thế hợp rồi lại tan
Hữu tình thì cứ vương mang
Người dù không gặp nhưng tình còn nhau.
Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, THƠ TÌNH đến địa chỉ tamsudocgia@gmail.com, chúng tôi sẽ đăng bài miễn phí trong thời gian sớm nhất!
|
Vui lòng nhập nội dung bình luận.