Ngày 8.11.2012, GS.TSKH Đặng Hùng Võ, nguyên Thứ trưởng Bộ Tài nguyên và Môi trường, người đã ký 2 tờ trình trình Thủ tướng Chính phủ vào quý II năm 2004 về bổ sung kế hoạch sử dụng đất 2004, 2005 tỉnh Hưng Yên và về giao đất, thu hồi đất đối với dự án xây dựng hạ tầng đường liên tỉnh Hà Nội - Hưng Yên theo phương thức đổi đất lấy hạ tầng, đã chấp nhận gặp gỡ với đại diện một số người dân bị thu hồi đất đang còn những kiến nghị, thắc mắc theo đề nghị của họ.
Tại cuộc gặp gỡ, luật sư trợ giúp pháp lý cho những người dân nói trên cho rằng 2 tờ trình của ông Võ đã trình lên Thủ tướng là trình lên nơi không đúng thẩm quyền, nội dung đề nghị phê duyệt dự án chưa phù hợp quy hoạch sử dụng đất, không có quyết định thu hồi đất đến từng hộ dân, như vậy trái với quy định của Luật Đất đai 1993.
Tại cuộc gặp gỡ này, GS Đặng Hùng Võ đã ghi nhận ý kiến của luật sư và nhận lỗi với những người dân huyện Văn Giang (Hưng Yên), đồng thời hứa sẽ kiểm tra, rà soát lại chi tiết toàn bộ quá trình xem xét dự án này, tham khảo ý kiến các chuyên gia, đối chiếu lại với những quy định của pháp luật và sẽ có bài viết để trả lời những khúc mắc của người dân đã nêu ra.
Chúng tôi xin giới thiệu bài viết này của GS Đặng Hùng Võ.
|
GS Đặng Hùng Võ gặp gỡ nông dân Văn Giang trong buổi đối thoại. Ảnh Đàm Duy |
Kỳ 1: Lộ trình dự án và thẩm quyền phê duyệt
Cuối năm 2003, quy hoạch vùng thủ đô đã được đưa ra với những kỳ vọng quy hoạch mới về kết cấu hạ tầng giữa Hà Nội và các tỉnh ngoại vi. Cầu Thanh Trì và con đường nối thẳng Hà Nội - Hưng Yên đã được Tỉnh ủy, UBND tỉnh Hưng Yên và Chính phủ coi là một dự án trọng điểm, cần sớm triển khai và đưa vào sử dụng. Mặt khác, thời điểm này cũng là giai đoạn chuyển tiếp từ Luật Đất đai 1993 sang Luật Đất đai 2003.
Chính phủ đã chỉ đạo dừng phê duyệt những dự án chưa đủ điều kiện để thực hiện theo Luật Đất đai 2003 và đẩy nhanh tiến độ phê duyệt, triển khai các dự án đã đủ điều kiện để thực hiện theo Luật Đất đai 1993.
Dự án đường giao thông liên tỉnh Hà Nội - Hưng Yên thực hiện theo phương thức sử dụng quỹ đất để tạo vốn xây dựng cơ sở hạ tầng với quỹ đất đổi gần 500 ha tại 3 xã Xuân Quan, Cửu Cao, Phụng Công thuộc huyện Văn Giang, Hưng Yên (sau này gọi là Dự án Văn Giang) thuộc diện được Chính phủ chỉ đạo đẩy nhanh tiến độ phê duyệt.
Đây là một cơ hội rất lớn để thực hiện đô thị hóa ở Hưng Yên và cả vùng phía đông thủ đô Hà Nội.
Không có chuyện chạy dự án vì tư lợi
Trong hoàn cảnh các địa phương không có ngân sách để phát triển hạ tầng, cơ chế "đổi đất lấy hạ tầng" đã được coi như một sáng kiến và được áp dụng rộng rãi trong suốt giai đoạn 1993 - 2003. Sáng kiến này bắt đầu từ Bà Rịa - Vũng Tàu từ năm 1992. Sau khi cơ chế này được luật hóa tại Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Đất đai năm 1998, hầu hết các tỉnh, thành đã đồng loạt áp dụng theo sự chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ.
|
Phối cảnh dự án Ecopark. |
Tỉnh Hưng Yên, một tỉnh rất yếu kém về hạ tầng, lại chậm hơn cả, khá “lúng túng” trong việc tiến hành các thủ tục để triển khai các dự án. Đối với từng khâu công việc, UBND tỉnh Hưng Yên đều đã có công văn đề xuất và xin ý kiến chỉ đạo của Văn phòng Chính phủ, văn bản hướng dẫn của các bộ, ngành ở Trung ương, học tập kinh nghiệm triển khai dự án của Nam Định, Hải Dương...
Mãi tới tháng 10.2003, Tỉnh ủy và UBND Hưng Yên mới trình chính thức các dự án đổi đất lấy hạ tầng, trong đó Dự án đổi đất lấy đoạn đường Văn Giang - Khoái Châu trên tuyến đường liên tỉnh Hà Nội - Hưng Yên là dự án đầu tiên.
Chính phủ đã chỉ đạo các bộ, ngành giúp Hưng Yên đẩy nhanh tiến độ đối với dự án đầu tiên này để thực hiện thành công. Bộ Tài nguyên và Môi trường cũng đã tham gia trao đổi, làm việc với Bộ Xây dựng, Bộ Kế hoạch và Đầu tư, Văn phòng Chính phủ để giúp tỉnh Hưng Yên phát triển hạ tầng.
Từ cuối tháng 10.2003 tới cuối tháng 6.2004, tất cả các thủ tục về thẩm định dự án đổi đất lấy hạ tầng, thẩm định hồ sơ đất đai đã được thực hiện đúng quy trình với Tờ trình Thủ tướng Chính phủ của UBND Hưng Yên, của Bộ Tài nguyên và Môi trường, ý kiến thẩm định của Bộ Xây dựng, Bộ Tài chính, Bộ Kế hoạch và Đầu tư. Thủ tướng Chính phủ đã ban hành Quyết định 303/QĐ-TTg ngày 30.3.2004 về phê duyệt điều chỉnh kế hoạch sử dụng đất của Hưng Yên và Quyết định 742/QĐ-TTg ngày 30.6.2004 về giao đất.
Trong các văn bản nêu trên, có 3 văn bản được ký trong 3 ngày cuối trước khi Luật Đất đai 1993 hết hiệu lực thi hành làm mọi người chú ý. Đó là Tờ trình 704/TT-UB ngày 28.6.2004 của UBND Hưng Yên lên Thủ tướng về việc thu hồi đất, giao đất cho Công ty CP Việt Hưng để xây dựng hạ tầng Khu đô thị Văn Giang và tuyến đường liên tỉnh Hưng Yên - Hà Nội đoạn từ Văn Giang đến Khoái Châu; Tờ trình 99/TTr-BTNMT ngày 29.6.2004 của Bộ Tài nguyên và Môi trường lên Thủ tướng về việc giao đất cho dự án xây dựng hạ tầng khu đô thị Văn Giang và tuyến đường liên tỉnh Hưng Yên - Hà Nội đoạn từ Văn Giang đến Khoái Châu theo phương thức sử dụng quỹ đất để tạo vốn xây dựng cơ sở hạ tầng; Quyết định 742/QĐ-TTg ngày 30.6.2004 của Thủ tướng về giao đất để thực hiện dự án xây dựng đường từ cầu Thanh Trì đi thị xã Hưng Yên đoạn từ huyện Văn Giang đến Khoái Châu theo phương thức sử dụng quỹ đất để tạo vốn xây dựng cơ sở hạ tầng.
Khi nhìn vào mốc thời gian được ghi trên các văn bản, nhiều người nghi vấn "liệu việc phê duyệt được tiến hành nhanh chóng như vậy có yếu tố tiêu cực, tham nhũng, chạy dự án hay không?".
Thực chất, mốc thời gian thể hiện trên các văn bản trên chỉ mang tính hình thức. Hơn nữa, thực hiện nhanh các thủ tục không phải là hành vi vi phạm pháp luật.
Việc thẩm định dự án, đất đai cho dự án là một quá trình hơn 8 tháng, đã thực hiện đúng nội dung và trình tự. Tôi đã kiểm tra và rà soát lại, trong quá trình hơn 8 tháng các cơ quan có liên quan đã thực hiện đầy đủ các thủ tục về dự án đầu tư như: lập báo cáo nghiên cứu khả thi; lập dự án đầu tư; thẩm định dự án; ý kiến thẩm định các mặt của Bộ Xây dựng, Bộ Kế hoạch và Đầu tư, Bộ Tài chính; lập hồ sơ đất đai phục vụ thu hồi đất, giao đất cho dự án... theo đúng quy định của pháp luật.
Nếu không trình và phê duyệt kịp thời hạn, dự án có thể bị kéo dài thêm khoảng 2 năm nữa. Việc áp dụng Luật Đất đai mới cần tới một thời gian nhất định để ban hành các văn bản hướng dẫn thi hành. Dự án đầu tư phải chuẩn bị lại theo các quy định mới của Luật Đất đai 2003 về phương thức sử dụng quỹ đất để tạo vốn xây dựng cơ sở hạ tầng.
Trong ngữ cảnh này, cơ hội đầu tư có thể bị mất. Chính vì vậy mà Chính phủ và tỉnh Hưng Yên đã quyết tâm đẩy nhanh tiến độ thực hiện dự án, muốn phê duyệt kịp dự án "đổi đất lấy hạ tầng" đầu tiên của Hưng Yên theo các quy định pháp luật hiện hành. Tôi ý thức rất rõ việc này khi ký các tờ trình.
Từ chỉ đạo của Chính phủ, của Tỉnh ủy và UBND Hưng Yên, Huyện ủy và UBND huyện Văn Giang, tới ý kiến các chuyên gia và cá nhân tôi đều khẳng định rằng dự án tuyến đường liên tỉnh Hà Nội - Hưng Yên qua cầu Thanh Trì và Khu đô thị Văn Giang tiếp giáp ranh giới Hà Nội có vai trò chiến lược để phát triển kinh tế vùng phía đông thủ đô, của tỉnh Hưng Yên, của huyện Văn Giang và của 3 xã vùng dự án.
Chắc chắn, không thể vì bất kỳ lý do gì mà dừng lại dự án đầu tư. Việc phát hiện và chống tham nhũng, việc giải quyết thỏa đáng các khiếu nại của dân phải thực hiện triệt để, nhưng không vì thế mà dừng lại quá trình đầu tư phát triển.
Thủ tướng thực hiện thẩm quyền của Chính phủ về đất đai là phù hợp pháp luật
Trong khoảng vài tháng nay, dư luận bắt đầu nổi lên rằng các văn bản hành chính liên quan tới Dự án Văn Giang nói trên là trái pháp luật và tập trung vào 2 tờ trình do tôi ký. Theo Luật Đất đai phải trình Chính phủ nhưng lại trình Thủ tướng Chính phủ. Thế là sai với Luật Đất đai.
Nói riêng về tờ trình thì trình lên người đứng đầu Chính phủ để Chính phủ giải quyết theo quy trình cũng đâu phải là trái luật. Nhưng tôi biết rằng các luật sư muốn hướng tới việc Thủ tướng thực hiện thẩm quyền của Chính phủ, đó mới là việc quan trọng. Tôi cho rằng, cần phải cảm ơn các luật sư đã phát hiện vấn đề, vậy cần làm rõ để nhân dân không hiểu sai.
Trước đây, tôi luôn chắc chắn rằng các Quyết định của Thủ tướng Chính phủ là đúng pháp luật. Luận cứ rất đơn giản: Kể từ Luật Đất đai 1993 tới nay, thẩm quyền quyết định của cấp trung ương về đất đai luôn thuộc Chính phủ nhưng quy trình thực hiện của Văn phòng Chính phủ và Tổng cục Địa chính (sau này là Bộ Tài nguyên và Môi trường) lại do Thủ tướng giải quyết và trình tự, thủ tục đối với Dự án Văn Giang đã được thực hiện giống như tất cả quyết định giải quyết về đất đai thuộc thẩm quyền của Chính phủ trong suốt 10 năm từ 15.10.1993 tới 30.6.2004.
Hơn nữa, Dự án Văn Giang đã được Thanh tra Chính phủ tiến hành thanh tra ít nhất 2 lần, phối hợp với tất cả các bộ, ngành có liên quan, đều đã có kết luận rằng các văn bản pháp lý của dự án là đúng pháp luật. Ý kiến này càng được khẳng định trong cuộc họp của Thường trực Chính phủ về xử lý sau thanh tra Dự án Văn Giang vào tháng 5.2010.
Trên cơ sở báo cáo của các bộ, ngành chức năng và ý kiến của nguyên Phó Thủ tướng Trương Vĩnh Trọng, Thủ tướng Chính phủ đã có ý kiến kết luận cuối cùng, được thể hiện tại Thông báo số 127/TB-VPCP ngày 20.5.2010 của Văn phòng Chính phủ.
Nếu các văn bản của Dự án Văn Giang là trái pháp luật thì có nghĩa là hơn 3.000 quyết định về đất đai thuộc thẩm quyền của Chính phủ trong suốt 10 năm đó cũng trái pháp luật. Nếu điều này xảy ra thì quả đây là một vụ tai tiếng hành chính hy hữu cấp quốc tế. Hậu quả gây ra sẽ vô cùng phức tạp, thậm chí làm mất ổn định xã hội. Đây chính là việc cần minh giải cho thật rõ ràng.
Các luật sư trợ giúp pháp lý cho một số người dân bị thu hồi đất ở Văn Giang đã căn cứ vào Điểm 1.10 Khoản 1 Điều 1 của Quy chế làm việc của Chính phủ ban hành kèm theo Nghị định số 11/1998/NĐ-CP ngày 24.1.1998 về quy định "Chính phủ quyết định tập thể những công việc", trong đó có "Những vấn đề khác mà pháp luật quy định thuộc thẩm quyền của Chính phủ". Khi Luật Đất đai quy định thuộc thẩm quyền của Chính phủ thì phải được Chính phủ quyết định tập thể.
Tôi đã về hưu từ tháng 3.2007, đến nay đã được 5 năm, kể từ Tờ trình về Dự án Văn Giang cũng đã được 8 năm. Tôi cũng không nhớ là mình đã ký 2 tờ trình về Dự án Văn Giang. Đến giữa tháng 10 năm nay, có mấy người bạn đã cho tôi biết rằng có một thư ngỏ của 9 đại diện nông dân Văn Giang đăng trên Blog cá nhân "Anh Ba Sàm" với yêu cầu gặp gỡ, đối thoại trực tiếp với tôi về 2 tờ trình do tôi ký và họ cho rằng có những nghi vấn về tham nhũng và trái pháp luật.
Một số người bạn có khuyên tôi nên viết thư ngỏ trả lời, về hưu là để lại mọi thứ giấy tờ ở cơ quan, còn nhớ gì công việc hành chính cũ nữa mà tranh luận về dự án.
Về phương diện cá nhân, tôi nghĩ mình nên gặp gỡ, đó là sự thành tâm, ít nhất để minh giải về nghi vấn tham nhũng và hơn nữa để nghe ý kiến của những người bị thu hồi đất ở đó ra sao. Vì gặp nhau nói được trực tiếp vẫn tốt hơn nên tôi đã chấp nhận cuộc gặp gỡ cá nhân này.
Cuộc gặp gỡ được ấn định vào chiều ngày 8.11.2012 tại hội trường của Tổng công ty Tài nguyên và Môi trường (trụ sở cũ của Bộ Tài nguyên và Môi trường) giữa thanh thiên bạch nhật, không hạn chế sự tham gia của các nhà báo.
Một số người bạn có nói với tôi rằng về chiến thuật, cần yêu cầu phía đại diện dân Văn Giang đưa ra giấy tờ khẳng định về vai trò đại diện, cũng như vai trò đại diện của luật sư. Tôi cũng lại nghĩ khác, người dân gặp người dân thì chẳng cần giấy tờ gì cả, có thế nào cứ để vậy diễn ra.
Vào cuộc, tôi hoàn toàn bị bất ngờ vì có mặt và sự dồn ép lý lẽ của vị luật sư đại diện, kể cả sự có mặt của một số người chẳng liên quan gì đến dự án. Cuộc tranh luận pháp lý về một dự án mà tôi không có một chút hồ sơ, tài liệu gì về dự án trong tay thì quả là "hư vô".
Khi nghe tâm tư của đại diện một số bà con huyện Văn Giang, tôi có phần chia sẻ và cảm thông nên đã lên tiếng “nhận lỗi về mình”, âu cũng là sự tử tế mang tính nhân văn.
Sau khi thảo luận với một số luật sư chuyên về pháp luật hành chính, chúng tôi rút ra được những căn cứ pháp lý chắc chắn của việc Thủ tướng Chính phủ được quyền thực hiện thẩm quyền của Chính phủ về đất đai dựa trên Luật Tổ chức Chính phủ và Quy chế làm việc của Chính phủ. Hãy lưu ý tới Điều 2 của Quy chế làm việc của Chính phủ nói trên về "Phạm vi giải quyết công việc của Thủ tướng Chính phủ".
Điểm 1.1 Khoản 1 của Điều 2 này quy định "Thủ tướng Chính phủ giải quyết các công việc", trong đó có "Những vấn đề được Hiến pháp, Luật Tổ chức Chính phủ, các văn bản pháp luật khác quy định thuộc thẩm quyền giải quyết của Thủ tướng và những vấn đề được Hiến pháp, Luật Tổ chức Chính phủ và các văn bản pháp luật khác quy định thuộc thẩm quyền của Chính phủ, nhưng không do Chính phủ quyết định tập thể".
Như vậy, Thủ tướng Chính phủ có thẩm quyền giải quyết các việc thuộc thẩm quyền của Chính phủ khi pháp luật quy định hoặc Chính phủ tự thấy không cần quyết định tập thể.
Mặt khác, theo Luật Đất đai 1993 với sửa đổi, bổ sung 2 lần vào năm 1998 và 2001 luôn quy định thẩm quyền giải quyết các công việc về đất đai ở Trung ương thuộc Chính phủ nhưng không nói cần phải có quyết định tập thể của Chính phủ hay không. Luật Tổ chức Chính phủ 1992 có Điều 19 quy định về những việc mà Chính phủ phải quyết định tập thể, trong đó không có các công việc về đất đai.
Sau 10 năm, Luật Tổ chức Chính phủ 2001 cũng có Điều 19 với các quy định tương tự về những việc mà Chính phủ phải quyết định tập thể, cũng không bổ sung các công việc về đất đai. Như vậy, có thể hiểu rằng các công việc về đất đai ở Trung ương thuộc thẩm quyền Chính phủ nhưng do Thủ tướng Chính phủ giải quyết và Chính phủ không cần phải quyết định tập thể.
Tại sao Chính phủ lại quy định như vậy cũng là điều dễ giải thích.
Thứ nhất, các văn bản về đất đai đều dưới dạng quyết định như quyết định phê duyệt quy hoạch sử dụng đất, quyết định giao đất, thu hồi đất... nhưng hình thức văn bản thuộc thẩm quyền của Chính phủ chỉ có Nghị định và Nghị quyết; Quyết định là hình thức văn bản thuộc thẩm quyền của Thủ tướng Chính phủ.
Thứ hai, đất đai là một yếu tố quan trọng của môi trường đầu tư ở địa phương, UBND các tỉnh chịu trách nhiệm trực tiếp, nếu phải chờ Chính phủ họp mỗi tháng một lần thì sẽ gây khó khăn cho địa phương. Chính vì lý do này mà Luật Đất đai 2003 đã chuyển toàn bộ thẩm quyền quyết định thu hồi đất, giao đất, cho thuê đất về địa phương.
Thứ ba, trong lịch sử hoạt động của Chính phủ nước ta, thẩm quyền riêng của người đứng đầu Chính phủ và thẩm quyền chung của Chính phủ chưa được phân định rõ ràng như hiện nay. Trước đây, chỉ sử dụng một con dấu chung của Chính phủ, mãi đến năm 2005 mới chính thức có con dấu riêng của Thủ tướng Chính phủ để phân định rành mạch về thẩm quyền.
Dự án được phê duyệt là phù hợp quy hoạch sử dụng đất đã được phê duyệt của Hưng Yên
Về điều chỉnh kế hoạch sử dụng đất, Khoản 2 Điều 22 của Nghị định 04/2000/NĐ-CP ngày 11.2.2000 về thi hành Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Đất đai có quy định "Hàng năm UBND cấp tỉnh lập và trình Thủ tướng Chính phủ phê duyệt kế hoạch sử dụng quỹ đất để tạo vốn xây dựng cơ sở hạ tầng", không quy định thời hạn trình.
UBND tỉnh Hưng Yên và Bộ Tài nguyên và Môi trường đã trình Thủ tướng phê duyệt kế hoạch sử dụng quỹ đất để tạo vốn xây dựng cơ sở hạ tầng cho 2 năm 2004, 2005 như một điều chỉnh kế hoạch sử dụng đất 5 năm 2001 - 2005 (điều chỉnh cho 2 năm còn lại), không phải là điều chỉnh kế hoạch sử dụng đất hàng năm.
Cách làm này cũng phù hợp với quy định về điều chỉnh kế hoạch sử dụng đất 5 năm tại Nghị định 68/2001/NĐ-CP ngày 1.10.2001 về quy hoạch, kế hoạch sử dụng đất. Tôi đã xem lại chi tiết Bản thuyết minh Quy hoạch sử dụng đất Hưng Yên đã được phê duyệt. Việc điều chỉnh kế hoạch sử dụng đất nói trên hoàn toàn phù hợp với diện tích đất chuyên dùng đã được xác định trong quy hoạch sử dụng đất Hưng Yên thời kỳ 2001 - 2010 đã được phê duyệt.
Luật Đất đai 1993 không quy định phải có quyết định thu hồi đất đến từng hộ dân
Cơ chế thực hiện thu hồi đất, giao đất theo Luật Đất đai 1993 khác hẳn với quy định của Luật Đất đai 2003. Tôi đã tìm gặp nhiều chuyên gia tham gia xây dựng Luật Đất đai 1993 để hỏi về việc này. Theo Điều 28 của Luật Đất đai 1993 quy định "Cơ quan Nhà nước có thẩm quyền quyết định giao đất nào thì có quyền thu hồi đất đó" và "Trước khi thu hồi đất phải thông báo cho người đang sử dụng biết về lý do thu hồi, thời gian, kế hoạch di chuyển, phương án đền bù thiệt hại".
Như vậy, thẩm quyền thu hồi đất phụ thuộc thẩm quyền giao đất. Thủ tướng quyết định giao đất thì quyết định thu hồi đất đó trên cùng một văn bản quyết định. Chính quyền địa phương phải thực hiện việc thông báo cho người đang sử dụng biết về lý do thu hồi, thời gian, kế hoạch di chuyển, phương án đền bù thiệt hại.
Như vậy, theo Luật Đất đai 1993, không có quy định phải có quyết định thu hồi đất tới từng hộ gia đình mà chỉ có thông báo kế hoạch thu hồi đất và phương án bồi thường tới từng hộ gia đình. Nhiệm vụ thông báo này thuộc chính quyền địa phương.
Tôi đã gặp trực tiếp lãnh đạo Sở Tài nguyên và Môi trường Hưng Yên, Bí thư và Chủ tịch cả 3 xã Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao và nhiều người dân để hỏi thêm về việc thực hiện thông báo này. Tất cả đều xác nhận rằng đã biết trước khi có quyết định thu hồi đất, điển hình như xã Xuân Quan đã tổ chức gần 200 cuộc họp từ Đảng bộ đến các tổ chức đoàn thể, nhân dân trong xã, nhưng cũng có xã không thể họp được các thôn vì đã có một số người dân phản ứng và cố tình cản trở không cho tổ chức họp.
Sau khi xem xét và rà soát lại, tôi cho rằng các thủ tục liên quan đến việc thu hồi đất tại Dự án Văn Giang là phù hợp pháp luật, như tôi đã nghĩ trước đây, cũng như Thanh tra Chính phủ và các bộ, ngành ở Trung ương đã kết luận, Thủ tướng Chính phủ đã kết luận.
----------------
Đón đọc kỳ cuối: Bài học Văn Giang và những kiến nghị
GS.TSKH Đặng Hùng Võ
Theo Tin Tức
Vui lòng nhập nội dung bình luận.