Theo cáo trạng, ngày 30.4.2017, Vũ Văn Hùng (52 tuổi, xã Trường Yên, Hoa Lư, Ninh Bình - đối tượng nhiễm HIV giai đoạn cuối) đã dụ dỗ bé gái N.T.H.N (11 tuổi, là hàng xóm) sang nhà mình để cho mì tôm. Sau đó, Hùng có ý định cưỡng hiếp cháu bé nhưng bị chị gái của cháu phát hiện.
Ngày 27.6.2018, Tòa án nhân dân huyện Hoa Lư (Ninh Bình) đã tuyên phạt Vũ Văn Hùng 2,5 năm tù về tội Dâm ô trẻ em.
Bị cáo Hùng được bác sĩ, công an đưa đến TAND huyện Hoa Lư.
Trước phán quyết của TAND huyện Hoa Lư, cả gia đình bé N.T.H.N và các luật sư bảo vệ quyền và lợi ích cho bé đã không đồng ý và cho rằng đối tượng Vũ Văn Hùng phải chịu tội Hiếp dâm trẻ em nên đã làm đơn kháng cáo.
Theo luật sư Nguyễn Thiện Hiệp, Công ty Luật TNHH Việt Tâm, việc xác định tội danh của Cơ quan tố tụng cấp sơ thẩm - Tòa án nhân dân huyện Hoa Lư, xác định bị cáo Vũ Văn Hùng phạm tội Dâm ô đối với trẻ em là chưa thỏa đáng, có dấu hiệu bỏ lọt tội phạm, chưa bảo vệ bị hại, cũng như bảo vệ sự bình yên của xã hội.
“Khi xác định tội danh của bị cáo Vũ Văn Hùng, cần phải áp dụng Điều 112 Bộ luật Hình sự (BLHS) 1999 tội Hiếp dâm trẻ em với khung hình phạt quy định tại Khoản 4 mới chính xác”, luật sư Nguyễn Thiện Hiệp bày tỏ quan điểm.
Cũng theo luật sư Hiệp, trong vụ việc này có nhiều điều bất hợp lý về tội danh Dâm ô đối với trẻ em của bị cáo Vũ Văn Hùng tại Bản án sơ thẩm ngày 27.6.2018. Cụ thể, bị cáo Vũ Văn Hùng đã có hành vi giao cấu với cháu N. Đây là hành vi khách quan của Tội hiếp dâm trẻ em, thuộc trường hợp Khoản 4 Điều 112 BLHS 1999: “Mọi trường hợp giao cấu với trẻ em chưa đủ 13 tuổi là phạm tội Hiếp dâm trẻ em…”.
Ngoài ra, lời khai của bị hại là cháu N.T.H.N và nhân chứng là chị gái của cháu N đều thể hiện việc bị cáo Hùng đã có hành vi dụ dỗ, rủ rê cháu N. sang nhà mình lấy mì tôm, cho tiền cháu N rồi hiếp dâm cháu.
Liệu bản án của TAND tỉnh Ninh Bình có khách quan, đúng người, đúng tội?
Tại bản Kết luận giám định pháp y của Trung tâm pháp y - Sở Y tế tỉnh Ninh Bình đã kết luận bộ phận sinh dục của cháu N. bị xâm hại... Một căn cứ nữa là bị cáo thực hiện hành vi với lỗi cố ý trực tiếp nhằm thỏa mãn nhu cầu sinh lý của mình, điều đó được thể hiện rất rõ trong hành vi của bị cáo.
Từ những phân tích trên, các luật sư khẳng định, bị cáo Vũ Văn Hùng đã hiếp dâm cháu N. nhằm thỏa mãn nhu cầu sinh lý, biết mình bị HIV giai đoạn cuối nhưng vẫn cố tình hiếp dâm, để lại hậu quả thiệt hại cho cháu. Tình tiết này đã đủ cấu thành tội Hiếp dâm trẻ em theo khoản 4 Điều 112 BLHS 1999.
Trước những căn cứ trên, gia đình cháu N.T.H.N không đồng ý với bản án sơ thẩm và có đơn kháng cáo.
Vui lòng nhập nội dung bình luận.