Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận
Khi nhấn đăng nhập đồng nghĩa với việc bạn đã đồng ý với điều khoản sử dụng của báo Dân Việt
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất
Những ngày tháng của gần 20 năm trước, dù không sinh ra và lớn lên cùng những người con của biển kia, nhưng tôi vẫn cảm nhận rõ cái thân quen của con đường cát nhỏ ngoằn ngoèo, của lối đi xuống bờ biển và những chiếc ghe thúng bập bềnh lênh đênh như phận dân biển xứ này. Nhưng kỷ niệm đáng nhớ với tôi là những mùa mực đỏ, loại mực mà có lẽ chỉ người nào gắn bó với biển mới biết.
Tôi luôn nghĩ rằng có sự hài hoà diệu kỳ nào đó giữa đất trời, biển cả và con người, gói gọn trong làng quê nhỏ bé này. Đó là những tháng đầu năm, khi trời nắng chói chang như đổ lửa lên những mái nhà thấp lè tè của làng biển nghèo cũng là lúc ghe thúng của ngư dân trúng mùa nhất. Và tôi thích thú nhất là được nhìn những ghe thúng làm nghề bóng mực cập bến mỗi sáng. Ngày đầu tới làng biển, tôi như bị thiêu đốt bởi cái nắng nóng bất thường và những trận gió mặn chát ào ào quạt về từ biển. Nơi tôi ở trọ là một dãy nhà nhỏ lợp tấm fibro xi măng thấp lè tè.
Thính giả có thể nghe thêm các sản phẩm Radio Nông dân, Radio online, Radio truyện, Radio trực tuyến hấp dẫn khác tại đây.
Mọi thông tin góp ý, cộng tác bài vở xin gửi về địa chỉ e-mail: radionongdan@gmail.com
Vui lòng nhập nội dung bình luận.