Bài dự thi "Ăn tết thời Covid": Cái Tết đặc biệt trong bệnh viện

Nguyễn Thị Thanh Thứ bảy, ngày 20/02/2021 06:40 AM (GMT+7)
Tôi đã từng thờ ơ, mệt mỏi và chán trường khi nghĩ về Tết. Tết với tôi đã từng chỉ là một dịp nghỉ lễ dài hơn bình thường với đủ các chi phí phát sinh.
Bình luận 0

Có lẽ tôi sẽ mãi giữ quan điểm ấy của mình và quên lãng đi những giá trị tốt đẹp mà Tết mang lại nếu như năm nay tôi chẳng được về quê vì trực dịch Covid.

Từ ngày nhận công tác tại Trung tâm y tế huyện Đồng Phú, tỉnh Bình Phước, chưa có năm nào tôi phải ăn Tết xa nhà (dù quê nhà tôi ở Anh Sơn, Nghệ An). Tính chất đặc thù công việc của ngành Y là phải trực, Tết của tôi bởi thế có thể ít hơn người khác một vài ngày, nhưng dù sao tôi vẫn được về nhà bên mẹ.

Bài dự thi "Ăn tết thời Covid": Cái Tết trong bệnh viện - Ảnh 1.

Y, bác sĩ chuẩn bị đồ bảo hộ để đi chống dịch.

Năm nay thì khác, dịch Covid-19 một lần nữa ập tới. Tỉnh Bình Phước chưa phát hiện trường hợp nào dương tính với căn bệnh này, nhưng không vì thế mà địa phương chúng tôi lơ là trong công tác phòng chống dịch. Ngay từ những ngày đầu dịch bùng phát trở lại, ban chỉ đạo phòng chống dịch từ tỉnh đến huyện đã rất khẩn trương triển khai ngay những biện pháp cấp thiết, huy động tổng lực toàn bộ hệ thống chính trị cùng chung tay để đẩy lùi dịch bệnh.

Trung tâm y tế huyện Đồng Phú được phân công nhiệm vụ chủ trì, phối hợp với Ban Chỉ huy Quân sự, Công an huyện để rà soát, chuẩn bị mọi nguồn lực cần thiết sẵn sàn cho mọi tình huống, kể cả tình huống xấu nhất có thể xảy ra. Chúng tôi điều chỉnh và hướng dẫn các khu cách ly tập trung trên địa bàn huyện, cách ly tại nhà, nơi lưu trú là 14 ngày cho tất cả các trường hợp cách ly kể từ ngày 09/2/2021, thường trực sẵn sàng xử lý ngay các công việc liên quan đến công tác phòng, chống dịch trong dịp Tết nguyên đán, đặc biệt trong tình huống có xuất hiện ca dương tính với Covid-19 trên địa bàn.

Công việc chính của tôi là thăm và khám bệnh cho bệnh nhân. Đợt dịch này tôi được phân công tăng cường đến những cơ sở cách ly tập trung để kiểm tra, giám sát cũng như theo dõi tình hình sức khỏe của mọi người trong khu cách ly. Công việc vốn dĩ đã bận, nay dịch lại càng bận thêm. Tôi nói với chồng: "Tình hình diễn biến của dịch như thế này, chắc em kkhông về quê ăn Tết được". Lượng người di chuyển từ các địa phương khác về quê ăn Tết là rất lớn, trong đó cả những người từ địa phương có dịch nên nguy cơ lây lan dịch bệnh rất cao nếu công tác kiểm soát lơ là. Anh chị em trong cơ quan, ai nấy đều xác định năm nay sẽ không có những cái Tết như mọi năm.

Lãnh đạo cơ qaun tới thăm hỏi và chúc Tết y bác sĩ tại trung tâm.

Lãnh đạo tới thăm hỏi và chúc Tết y bác sĩ tại trung tâm.

Năm nay, theo lịch phân công trực trước đó, tôi sẽ trực Tết hết mùng bốn, hai vợ chồng đã đặt vé xong xuôi hết để mùng năm chính thức về quê, Tết đến muộn nhưng còn mùng là còn Tết. Thế nhưng, bao nhiêu kế hoạch đi thăm người này, qua nhà người kia chơi, hay như lời hứa của chồng tôi với mẹ: "Tết về con sẽ trở xe đất ở trước nhà cho mẹ, mẹ yếu rồi đừng làm cứ để đấy Tết về con làm cho", tất cả đều bị hủy bỏ vì dịch bùng phát trở lại trước Tết. 

Chồng tôi quyết định hủy vé ngay những ngày Tết cận kề, anh bảo tình hình dịch bệnh như thế này di chuyển đi lại rất nguy hiểm, lỡ may mang dịch về cho bố mẹ già ở nhà thì tội bố mẹ lắm. Tết thì quan trọng, đoàn viên cũng quan trọng nhưng tính mạng và sức khỏe là quan trọng hơn. Em trai chồng công tác trong lực lượng công an cũng đang trực dịch ở xa nhà, nghe tin vợ chồng tôi hủy vé không về quê ăn tết gọi điện vào hỏi thăm. Hai bên chẳng biết nói gì ngoài động viên nhau cùng cố gắng vì nhiệm vụ của đất nước, vì an toàn nên đành lỡ với mẹ mùa xuân này, khi hết dịch sẽ cùng nhau đoàn tụ.

Hoạt động phun thuốc khử khuẩn tại cơ quan.

Công tác phun thuốc khử khuẩn diễn ra thường xuyên.

Cái Tết đầu tiên xa nhà khiến tôi khắc khoải những cảm xúc của riêng mình. Tôi nhớ những khóm hoa thược dược đủ màu mà mẹ trồng trước hiên nhà, Tết đến chúng tôi về tha hồ chụp những bức ảnh "seo phì" đăng lên Facebook khoe. Tôi nhớ giây phút ở giữa nhà trên chiếc chiếu hoa được trải sẵn cả nhà tôi cùng ngồi bên nhau nói cười rộn rã gói những chiếc bánh chưng thơm mùi gạo mới. Bao nhiêu ký ức về những cái Tết bên gia đình bỗng xuất hiện trong đầu tôi với những nỗi nhớ niềm thương da diết. Bấy lâu nay tôi quên đi những vẻ đẹp ấy của Tết, vẻ đẹp của sự ấm áp, vẻ đẹp của những yêu thương và che chở, vẻ đẹp của niềm vui sum họp gia đình.           

Những nỗi nhớ cứ chập chờn là vậy nhưng tôi không buồn vì xung quanh tôi luôn tràn ngập những quan tâm và chia sẻ. Chồng tôi dù không thích mùi thuốc sát trùng và khử khuẩn nhưng ngày nào cũng vào thăm tôi tranh thủ lúc nghỉ giữa ca trực, nói với tôi đôi ba câu chuyện phiếm để tôi đỡ buồn. Lãnh đạo cơ quan thấu hiểu cảm giác phải ăn Tết xa nhà của chúng tôi nên chuẩn bị rất chu đáo, từ cây mai nở vàng rực như nắng vàng của phương Nam, đến những cành đào đặc trưng của phương Bắc. Những món quà được trao đến tận tay chúng tôi để động viên mọi người cùng cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ. Anh em trong cơ quan vẫn lạc quan chụp những bức ảnh trong bộ quần áo phòng chống dịch để động viên nhau cùng cố gắng.

Món quà Tết làm tôi xúc động nhất đến từ một chị bệnh nhân, món quà làm các y, bác sĩ chúng tôi rưng rưng nước mắt. Biết được chúng tôi tình hình dịch bệnh lúc nào cũng đeo khẩu trang, mặc quần áo bảo hộ rất khó chịu, đặc biệt là vành tai bị đỏ ửng và đau do khẩu trang gây ra. Chị đã huy động bạn bè và những bệnh nhân trong Trung tâm y tế, cùng chung tay móc những chiếc tai giả từ len giúp chúng tôi không còn bị đau tai khi phải đeo khẩu trang cả ngày dài thăm khám bệnh. Vừa tặng quà, chị vừa chúc chúng tôi năm mới mạnh khỏe, vừa cảm ơn vì những hy sinh vất vả của chúng tôi để đổi lại những giây phút khỏe mạnh, an toàn cho người dân được đón cái tên yên ấm, an vui. 

Hạnh phúc đôi khi thật đơn giản, đó là những gì mình làm mang đến cho người khác  niềm vui. Và chúng tôi - các y bác sỹ Trung tâm Y tế huyện Đồng Phú nói riêng và các y, bác sĩ cả nước nói chung đang là những người hạnh phúc nhất vì được cùng chung tay tạo nên những điều tốt đẹp. Tết năm nay có thể xa nhà, chẳng được bên gia đình, nhưng nhờ có những cái Tết chia xa như vậy, chúng ta sẽ được hưởng những cái tết ấm êm, sum họp ngày sau.

Trước sân bệnh viện nắng ươm vàng, những cánh hoa đào đang rung rinh trong gió xuân báo hiệu một năm mới an lành, cả nước sẽ sớm vượt qua cơn đại dịch Covid-19 này.

Cơ cấu giải thưởng của cuộc thi "Ăn Tết thời Covid" gồm:

1 Giải Nhất trị giá 5 triệu đồng và Giấy chứng nhận.

2 Giải Nhì mỗi giải trị giá 3 triệu đồng và Giấy chứng nhận.

3 Giải Ba mỗi giải trị giá 2 triệu đồng và Giấy chứng nhận.

5 Giải Khuyến khích mỗi giải trị giá 1 triệu đồng và Giấy chứng nhận.

Thể thức cuộc thi viết:

- Các bài dự thi viết bằng tiếng Việt, chưa từng đăng trên ấn phẩm báo chí nào. Các bài viết gửi về tòa soạn báo điện tử Dân Việt theo địa chỉ email thoisu@danviet.vn (hoặc số điện thoại: 0903.222411 để hỏi thêm chi tiết) trong thời gian 10 ngày, từ ngày 10/2 (tức 29 Tết) tới hết ngày 20/2 (tức mồng 9 Tết Nguyên đán Tân Sửu). Các bài viết thuộc thể loại báo chí phản ánh, ghi chép, có độ dài tối thiểu 600 chữ, tối đa 1.500 chữ, kèm theo ít nhất 2 - 3 ảnh thực tế phản ánh trong bài viết, có chú thích rõ ràng.

- Các bài dự thi gửi về tòa soạn phải ghi rõ tiêu đề "Bài dự thi "Ăn Tết thời Covid" của báo Dân Việt", trong đó ghi rõ họ tên, tuổi, địa chỉ (rõ ràng để có thể liên hệ), số điện thoại và tài khoản ngân hàng (trong trường hợp tác phẩm được đăng tải, Tòa soạn có thể gửi nhuận bút cho các tác giả ở xa thuận lợi nhất).

- Ban Tổ chức sẽ lựa chọn những bài viết chất lượng nhất để đăng tải trên báo điện tử Dân Việt, sau đó tiến hành chấm giải với những bài được đăng và làm lễ trao giải.

Mời các bạn đồng hành cùng báo Dân Việt trên mạng xã hội Facebook để nhanh chóng cập nhật những tin tức mới và chính xác nhất.
Ý kiến của bạn
Tin cùng chuyên mục
Xem theo ngày Xem