Bắt gặp bố "lên giường" với ô sin, con bỏ nhà đi mất tích

Thứ bảy, ngày 28/12/2013 06:22 AM (GMT+7)
Lần đầu tiên kể từ ngày lén lút cùng Viên, Khang có cảm giác hoang mang thật sự. Không biết con gái đi đâu? Làm thế nào tìm con đây? Tìm được con rồi thì chuyện hai vợ chồng sẽ đi đến đâu?
Bình luận 0
Thời gian gần đây, anh Khang bắt đầu vào giai đoạn làm luận văn tốt nghiệp thạc sĩ, một tấm bằng mơ ước của nhiều đồng nghiệp mà công việc cơ quan vẫn tất bật. Chị Huệ thương chồng quá nhưng chẳng giúp được gì bởi lịch làm việc của chị đã kít mít từ sáng tới tối rồi.

img
Ảnh minh họa

Vì công việc chị, một hướng dẫn viên, thường xuyên phải đi, là đặc thù của ngành du lịch mà chị đang làm với cương vị đủ để thời gian giành cho gia đình thất thường như thời tiết. Con gái anh chị đã lên lớp 7, hết học chính khóa đến phụ đạo rồi học thêm nên thời gian ở trường và ngoài đường nhiều hơn ở nhà. Mà cái thời nay, con gái tầm ấy tuổi vẫn chẳng biết làm gì, kể cả cắm nồi cơm, chứ không như cái thủa anh chị ngày xưa. Vậy nên chị Huệ bàn với chồng là thuê người giúp việc nhà.

Hơn ai hết chị hiểu anh Khang lấy được bằng thạc sĩ là sẽ ngồi vào ghế trưởng phòng, đó là niềm mơ ước không chỉ của anh chị, mà còn là gia đình họ hàng hai bên nội ngoại, niềm hãnh diện của bao người. Tạm thời “đầu tư” một người giúp việc cho anh đỡ vất vả thì cái lợi lâu dài sẽ được nhiều hơn vốn bỏ ra trước mắt, dù thực tế, điều kiện kinh tế hai vợ chồng anh chị chưa phải là quá dư dả. Chị nghĩ thế và thuyết phục chồng.

Ban đầu anh Khang lưỡng lự vì tốn thêm một khoản tiền không đáng, nhưng sau áp lực công việc quá, thời gian lại có hạn, rất nhiều công việc không tên, không thể nói cứ tiêu tốn quỹ làm việc quá nên thấy gợi ý của vợ là sáng suốt hơn bao giờ hết. Anh đồng ý, nhưng bảo vợ là kiếm mấy đứa nhỏ ở quê, cho rẻ lại dễ bảo, dễ sai cũng đề phòng việc mất cắp, việc “phản chủ” như nhiều lần báo chí đã phản ánh.

Phải năm lần bảy lượt gọi điện về quê chị Huệ mới tìm được người giúp việc. Đó là Viên, cô bé gái ở làng bên. Viên mới tốt nghiệp phổ thông, thi trượt đại học, lại thêm chuyện vừa chia tay mối tình đầu vì người yêu đi học chuyên nghiệp đã có bồ mới nên muốn lên thành phố thay đổi không khí cũng là cách để kiếm tiền. Với cô bé, khoản tiền mỗi tháng, sau khi trừ ăn ở, nhận được 2 triệu đồng là khá hấp dẫn. Nhận lời giúp việc cho gia đình Huệ xem như một công đôi việc. Hơn nữa, Viên lại còn có họ hàng xa gì đó bên mẹ Huệ thì phải.

Từ ngày có Viên nhà cửa ngăn nắp, sạch sẽ hẳn ra. Tối đến vợ chồng Khang có thời gian giành cho nhau nhiều hơn, dù Khang vẫn phải cặm cụi nhiều bên mớ tài liệu với bản thảo của luận văn. Chuyện người giúp việc trở thành bà chủ khi cặp với chính ông chủ để đẩy bà chủ ra khỏi nhà trước giờ Huệ đã nghe nhiều, nên thi thoảng Huệ lại đe chồng. Khang chỉ cười, nói Huệ khéo lo xa, ai lại đi so sánh con bé chân đất gầy gò với gái một con trông mòn con mắt bao giờ.

Nhưng mà Khang nhầm. Không biết có phải cơm gạo thành phố có khác, hay công việc nhà chẳng nặng nhọc gì so với đồng áng ở quê, ăn uống đủ đầy, lại không phải dầm mưa dãi nắng, mà chưa đầy hai tháng trông Viên lột xác, khác hẳn so với lúc mới lên. Người phổng phao. Da trắng ra. Mặt bầu bỉnh. Má hây hây. Những vết chai ở chân tay bay biến lúc nào không biết. Trông Viên lúc này, mà diện đồ vào chẳng khác nào thiếu nữ xuân thì căng tràn nhựa sống.

Một hôm đang quần đùi áo phông vò đầu bứt tai với luận văn trong phòng làm việc thì Khang nghe tiếng kêu hốt hoảng của Viên. Khang giật mình xô cửa chạy ra. Trong nhà tắm Viên ngồi giặt đồ. Chuyện chẳng có gì to tát. Chỉ là đầu khóa vòi nước lâu ngày nên bị tuột ra, nước bắt xối xả vào người, Viên giật mình la lên như một phản xạ. Khi Viên chưa kịp bình tâm lại thì Khang đã nhanh mắt nhanh tay tìm được đầu khóa vặn lại. Viên lí nhí lời cảm ơn cậu. Khang quay nói “Không có gì” như một câu nói quen miệng. Đúng lúc ấy thì Khang sững người. Không thể không có gì. Chiếc áo phông trắng của Viên ướt sũng nước, dính bết vào người, hằn lên những đường cong chết người. Hơi thở Viên phập phồng gấp gáp và nóng hổi bị phơi ra một cách gián tiếp ở bờ ngực sau làn áo mỏng. Không kìm lòng được, Khang đổ ập thân mình qua người Viên. Viên chống đỡ yếu ớt rồi mềm lả buông xuôi thả trôi cảm xúc theo cơn hưng phấn của Khang. Không gian lặng phắc.

Sau lần đầu tiên ấy, Khang và Viên như hai luồng điện bắt được tần số, bước sóng của nhau. Khang một buổi đi làm, một buổi được cơ quan tạo điều kiện cho ở nhà, không thì cũng được về sớm hơn bình thường, chỉ vì cái luận văn. Huệ đi công tác liên miên, nếu không đi công tác thì cũng tối mới về. Con gái đang đi học, nhưng thời gian biểu chẳng khác gì mẹ. Vậy nên thời gian được dành chăm chút cho luận văn Khang luôn san sẽ để chăm chút với Viên trên giường.

Viên như một cánh đồng còn nguyên màu mỡ phì nhiêu, chưa có bàn tay canh tác làm xói mòn, mất chất dinh dưỡng nên Khang tha hồ ngụp lặn và tận hưởng. Những cuộc làm tình vụng trộm với Viên, Khang cảm giác khác hẳn, lạ lẫm và đầy hưng phấn. Viên cũng biết cách khêu gợi và kích thích Khang chứ không đơn giản chỉ là cô bé mới lớn ngô nghê phục tùng một cách ngờ nghệch và tận hưởng một cách thụ động.

Vụng trộm một thời gian Khang mới biết, thì ra Viên và bạn trai cũ đã nhiều lần có quan hệ tình dục thời phổ thông. Nên sau lần đầu tiên với Khang trong phòng tắm, những ham muốn xác thịt quen thuộc trong Viên đã trỗi dậy. Viên bằng lòng lén lút cùng Khang đơn giản chỉ để thỏa mãn nhu cầu của mình chứ không có bất cứ ràng buộc và toan tính gì.

Huệ đinh ninh chồng lo tập trung cho luận văn nên càng thương hơn và cũng không đòi hỏi nhiều hơn. Huệ đâu biết có bao nhiêu sức lực Khang đã dành hết cho Viên với những buổi chiều chỉ có hai người giữa căn nhà rộng rãi thích quan hệ vật lộn vờn nhau ở chỗ nào cũng được.

Nhưng đi đêm có ngày gặp ma. Đó là hôm con gái Khang được nghỉ học thêm vì cô giáo có việc gia đình đột xuất. Những lần như vậy nó đã đi chơi với bạn rồi đến giờ tan học mới về nhà. Chẳng hiểu sao hôm ấy cả bọn đường ai nấy đi. Và con gái anh về nhà. Khi chạy lên phòng tìm bố thì đập vào mắt con gái qua khe cửa không khóa là hình ảnh bố Khang và chị Viên giúp việc đang mây mưa. Cô con gái chết đứng như Từ Hải giữa trận tiền. Cho đến khi con gái Khang bỏ chạy va phải cầu thang ầm ầm thì hai người mới bừng tỉnh.

Khang mặc vội được bộ đồ chạy xuống nhà thì con gái đã lao xe ra khỏi nhà. Cả nửa buổi chiều và buổi tối Khang gọi điện cho con, điện thoại đều báo tín hiệu không liên lạc được. Gọi điện khắp bạn bè vẫn không có manh mối gì của con. Người Khang rối bời bời như ngồi trên đống lửa.

Lần đầu tiên kể từ ngày lén lút cùng Viên, Khang có cảm giác hoang mang thật sự. Không biết con gái đi đâu? Làm thế nào tìm con đây? Tìm được con rồi thì chuyện hai vợ chồng sẽ đi đến đâu? Chưa bao giờ Khang nghĩ đến chuyện tan đàn xẻ nghé trong gia đình. Nhưng để hàn gắn lại, thật không đơn giản. Chuyện với con. Chuyện với vợ. Chuyện luận văn. Và nỗi ám ảnh của cô con gái đang ngấp nghé tuổi dậy thì nữa. Tất cả đang chống lại Khang. Khang thấy mọi thứ đen ngòm trước mặt mình.
Lê Hòa Long (Dòng Đời) (Lê Hòa Long (Dòng Đời))
Mời các bạn đồng hành cùng báo Dân Việt trên mạng xã hội Facebook để nhanh chóng cập nhật những tin tức mới và chính xác nhất.
Tin cùng chuyên mục
Xem theo ngày Xem