Theo hồ sơ của bằng sáng chế, máy bay
Su T-50 được ứng dụng nhiều biện pháp tổng hợp để tăng tính năng tàng
hình. Trong khi một chiếc máy bay Su-27 có diện tích phản xạ radar (RCS)
từ 10-15m2 thì một chiếc T-50 chỉ có RCS từ 0,1-1m2.
Su T-50 có diện tích phản xạ sóng radar chỉ 0,1-1m2.
Cũng như các loại máy bay tàng hình
khác, điều này có được là nhờ ứng dụng các công nghệ về vật liệu hấp thụ
và không phản xạ sóng radar, cùng các giải pháp thiết kế hạn chế phản
xạ sóng radar (RCS), tập trung chủ yếu ở các cửa hút không khí và các
mối nối giữa thân và cánh tà.
Đặc biệt, bằng sáng chế nêu rõ các lợi
ích của việc đặt các vũ khí ở khoang chứa trong thân, không treo trên
cánh, động cơ với ống dẫn khí hình chữ S (đã được xem xét nhưng thực sự
không được thực hiện trong sản xuất T-50), và việc sử dụng các thiết bị
chặn sóng radar.
Hồ sơ này cho biết thêm rằng, van dầu
vào của máy nén trong động cơ tạo ra “một phần đáng kể (tới 60%) RCS cho
hệ thống động lực hàng không ở bán cầu trước”.
Và điều này được khắc phục bằng cách
sử dụng thiết bị chặn sóng radar và các lớp sơn phủ hấp thụ radar bên
ngoài các ống dẫn khí.
Tiết lộ hiện tại cho thấy Su T-50 chỉ áp dụng công nghệ tàng hình truyền thống như lớp phủ, góc cạnh máy bay...
Hình dạng của khung thân máy bay có
khả năng làm giảm tín hiệu phản xạ radar, đồng thời làm chệch hướng các
cánh sóng radar của đối phương.
Một số khe hở trên bề mặt của máy bay
được bao phủ bởi một lưới dày, có chiều dày gần bằng 1/4 bước sóng của
radar trinh sát đối phương, làm giảm phản xạ từ các bề mặt không đồng
đều. Ngay cả kính của buồng lái cũng được chú trọng để tăng tính năng
tàng hình đến mức cao nhất.
Bề mặt của 5 mảng radar của máy bay Su
T-50 cũng được bố trí để có thể làm chệch hướng tín hiệu radar của đối
phương. Lớp phủ bao quanh radar cho phép bước sóng của radar đi qua,
nhưng lại có thể ngăn chặn các bước sóng radar khác của đối phương.
Anten của máy bay được bố trí sâu vào
trong để làm giảm khả năng phản xạ, mũi máy bay mang theo khí tài trinh
sát-dẫn bắn hồng ngoại. Tất cả đều được bao phủ bởi vỏ máy bay hấp thụ
sóng radar.
Việc công bố bằng sáng chế được tiến
hành sau khi phát hành các tài liệu về cấu hình hệ thống điện tử và phần
mềm tích hợp của máy bay vào tháng 7.2013.
Su T-50 có thể đi vào phục vụ trong 1-2 năm tới.
Hiện tại, có 5 mẫu thử tiêm kích tàng
hình Su T-50. Mẫu thử mới nhất, T-50-5 đã bay thử lần đầu tiên vào ngày
27.10.2013 để hỗ trợ cho các chương trình phát triển và hiện đã có
khoảng 300 chuyến bay thử nghiệm như vậy.
Trong “Kế hoạch Hành động của Bộ Quốc
phòng Nga 2013-2020” được công bố vào giữa năm 2013, Su T-50 sẽ đi vào
sản xuất hàng loạt trước ngày 31.12.2016. 60 máy bay chiến đấu Su T-50
sẽ được sản xuất trong giai đoạn 2016-2020.
Việc lắp ráp chiếc thứ 6, T-50-6-1 đã
gần hoàn thành và 3 máy bay thử nghiệm khác (T-50-6-2, T-50-7 và T-50-8)
đang được chế tạo. Một chiếc T-50-6 được dùng cho các thử nghiệm tĩnh,
và một chiếc khác được dùng cho việc bay thử nghiệm.
Vui lòng nhập nội dung bình luận.