Tôi cũng từng khăng khăng, quyết dứt tình với người vợ đầu chỉ vì cô ấy không còn trong trắng. Để rồi giờ đây tôi lại đau đớn nhận về một sự trong trắng giả tạo. Nhưng có lẽ nhờ đó mà tôi nhận ra một lẽ sống đúng đắn ở đời.
Tôi biết dù hiện tại xã hội đã phát triển, tư tưởng của con người đã cởi mở hơn nhưng vấn đề trinh tiết của người phụ nữ ở các nước Á Đông vẫn chưa thể xem nhẹ. Đàn ông dù cố tỏ ra cao thượng, tử tế, bao dung đến mức nào chăng nữa thì chuyện biết vợ mình không còn trong trắng vẫn là một ám ảnh khó xóa nhòa. Bản thân tôi cũng vậy.
Mối tình đầu tiên tôi tìm hiểu rất kỹ. Tôi xem xét từ bố mẹ, họ hàng, thậm chí dò hỏi cả hàng xóm để biết cô ấy là người như thế nào. Tôi cũng lựa cách để khai thác buộc cô ấy thú nhận nếu không may làm điều dại dột trước đó. Nhưng những gì mà tôi thu thập được cho thấy cô ấy hoàn toàn trong sạch. Thuở ấy tôi không có gan ngủ với các cô gái để kiểm tra vì nếu chẳng may có điểm gì đó không phù hợp thì lại thành bi kịch.
Tôi nghĩ tới đứa con mà nhắm mắt, coi như câm điếc cho qua mọi chuyện (Ảnh minh họa)
Ấy vậy mà tôi vẫn bàng hoàng ngã ngửa trong đêm tân hôn khi biết vợ không còn trong trắng. Tôi gần như nổi khùng lên trong đêm tưởng hạnh phúc nhất đời. Thì ra cô ta từng ngủ với người đàn ông khác trong khoảng thời gian đi chữa bệnh ở tỉnh xa. Lúc đó không một ai hay biết chuyện cô ta yêu một gã hơn chục tuổi vì tình cảm đó chỉ kéo dài vài tháng. Tôi không thể tha thứ được nên đã làm đơn ly hôn ngay buổi sáng hôm sau.
Tất nhiên cuộc hôn nhân đó bỏ không dễ dàng vì cô ta níu kéo, cầu xin, tòa án và chính quyền địa phương cũng hết lời hòa giải nhưng tôi không nao núng. Nỗi nhục vì là thằng ngu lấy phải cô vợ mất trinh khiến tôi không chấp nhận được. Cuối cùng tôi cũng bỏ được cô ấy.
Tôi nhanh chóng tìm vợ ngay sau khi cuộc ly hôn thành công. Chẳng mất thời gian, tôi đã tìm được một cô gái ưng ý, lý tưởng. Tôi không ngần ngại kể về chuyện cũ và thẳng thắn bày tỏ quan điểm của mình. Cô ấy khăng khăng với tôi là còn trong trắng. Và quả thực điều đó diễn ra như đúng mong đợi của tôi. Sau đó vài ngày, tôi quyết định cưới.
Nhưng một lần nữa cuộc sống lại bất công với tôi khi sự trong trắng của cô vợ yêu chỉ là ngụy tạo. Về sống với nhau được một thời gian, chẳng ngờ có ngày tình cũ của cô ta đến tận nhà để phanh phui mọi chuyện. Khi ấy vợ tôi đang mang thai đứa con đầu lòng. Tôi đau đớn, nhục nhã vô cùng khi biết sự thật nhưng cũng chẳng còn cách nào khác, đành nhắm mắt cho qua. Chẳng lẽ tôi lại 2 lần bỏ vợ vì vợ không còn trong trắng?
Thiên hạ sẽ cười tôi. Nhưng hơn hết, tôi nghĩ tới đứa con mà nhắm mắt, coi như câm điếc cho qua mọi chuyện.
Nam (Người đưa tin)
Vui lòng nhập nội dung bình luận.