Vùng cao VN qua câu chuyện của du khách Anh

Thứ tư, ngày 16/11/2011 10:01 AM (GMT+7)
Dân Việt - Nigel Richardson – một du khách Anh với khát khao tìm hiểu cuộc sống của công đồng dân tộc thiểu số Việt Nam – đã có những trải nghiệm lý thú trong chuyến đi tới các tỉnh miền núi phía bắc nước ta.
Bình luận 0

Dân Việt xin trích dịch một phần bài chia sẻ cảm xúc của Nigel Richardson trên tờ Telegraph:

img
Ảnh: Nigel Richardson

Đến Sa Pa, những đám mây trắng xóa lãng đãng trên bầu trời giống như dòng nước nóng chảy dưới thung lũng … Tôi chăm chú nhìn một phụ nữ trong bộ trang phục bắt mắt và xinh đẹp. Cô ấy mặc chiếc áo dài màu đen, quần phối màu trắng – đỏ, khăn đỏ và mũ đỏ đội đầu. Qua lời giới thiệu của hướng dẫn viên, tôi biết, đó là người Dao – một trong 54 dân tộc của Việt Nam.

Người Dao chủ yếu sống ở khu vực nông thôn, mưu sinh bằng việc cày cấy, chăn nuôi và làm nghề thủ công. Hầu hết đàn ông đều đã mặc đồ Tây, nhưng phụ nữ thì khác. Phần đông trong số họ vẫn mặc trang phục truyền thống của dân tộc mình.

Trong ngày có chợ phiên, nhiều cộng đồng dân tộc khác nhau cùng tập trung tại một địa điểm, trao đổi hàng hóa, trông thật đông đúc, náo nhiệt và ngập tràn màu sắc.

Trong những năm trở lại đây, du lịch khá phát triển ở Sa Pa. Nhờ đó, người dân tộc thiểu số có thêm thu nhập nhờ cung cấp dịch vụ homestay, và bán hàng thổ cẩm cho du khách nước ngoài làm quà lưu niệm.

Rời Sa Pa để đến với mảnh đất Hà Giang, tôi khao khát được khám phá những làng quê hẻo lánh nhất, ít người biết đến nhất.

… Dừng lại ở Cổng Trời, cảnh vật hùng vỹ mở ra trước mắt tôi, mơ màng trong sương khói. Ở đây, có rất nhiều người mới chỉ nhìn thấy người da trắng trên màn hình vô tuyến. Vì thế, đoàn khách chúng tôi trở thành tâm điểm thu hút sự tò mò, hiếu kỳ.

Chọn nhà nghỉ Pan Hou làm nơi trú chân, chúng tôi tiếp tục hành trình 2 ngày thăm thú những quả đồi xanh mướt và những cộng đồng dân cư quanh đây.

Tại một ngôi làng của người Dao, chúng tôi ngồi uống trà xanh... Những bộ trang phục dân tộc bao giờ cũng khiến tôi để mắt tới. Tôi nhìn thấy một phụ nữ răng đen vì nhựa hạt cau, và giơ máy ảnh lên chụp. Chị ấy liền lấy tay che mặt và nói: “Tôi có đẹp gì đâu”. Tất nhiên, tôi hiểu điều đó vì có anh phiên dịch bên cạnh.

Chuẩn bị chia tay Việt Nam, một người bạn nói với tôi rằng: “Lần sau nếu trở lại, ở lâu hơn với người dân tộc thiểu số nhé. Sau hai tuần, anh sẽ kinh ngạc vì thấy mình giống họ tới mức nào”.

Mời các bạn đồng hành cùng báo Dân Việt trên mạng xã hội Facebook để nhanh chóng cập nhật những tin tức mới và chính xác nhất.
Tin cùng chuyên mục
Xem theo ngày Xem