Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận
Khi nhấn đăng nhập đồng nghĩa với việc bạn đã đồng ý với điều khoản sử dụng của báo Dân Việt
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất
Chiều 30/10, tác giả Hồ Điệp Thanh Thanh đã giới thiệu đến bạn đọc cuốn tiểu thuyết về tình người, tình yêu, nhân sinh giữa đại dịch Covid-19 mang tên Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi.
Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi là tiểu thuyết thứ 2 của tác giả Hồ Điệp Thanh Thanh, sau bộ tiểu thuyết Tìm em giữa ngàn sao lấp lánh phát hành năm 2021. Bản thảo đầu tiên của truyện được hoàn thành vào mùa hè 2021, trong giai đoạn mà chính tác giả cũng như mỗi chúng ta dường như còn chưa biết thế giới này sẽ đi về đâu giữa đại dịch Covid-19. Nhưng phải đợi 3 năm sau, khi đại dịch đã lùi dần vào ký ức thì tác giả mới đủ bình tâm để đưa những câu chuyện nhân sinh ngày đó đến với bạn đọc trong nỗi ám ảnh khôn nguôi.
Ngay ở phần mở đầu, tác giả đã giãi bày rằng, đây là tiểu thuyết hoàn toàn hư cấu, bối cảnh, nhân vật, sự kiện không liên quan hiện thực mà chỉ là câu chuyện ở thành phố giả tưởng mang tên Nam Yên trong một đại dịch có tên là Moros+. Thế nhưng, tất cả những sự giãi bày đó không thể ngăn được người đọc liên tưởng…
Tác giả Hồ Điệp Thanh Thanh cho biết, đã mất 3 năm để hoàn thành tác phẩm này. Bởi bản thân tác giả cũng tự nhận đã chọn một đề tài rất khó ở tiểu thuyết này, bởi tác giả là người "ngoại đạo" với ngành Y, hơn nữa những gì chúng ta đã trải qua ở đại dịch từng quá khốc liệt, rất khó để nói hết, nói đủ được.
Vì vậy, tác giả đã tìm cho mình một góc nhìn riêng ở một câu chuyện giả tưởng với mong muốn thông qua văn học, giữ lại một phần nhỏ nào đó ký ức về những ngày chúng ta đã đi qua và đã sống sót, hy vọng mỗi người sau khi đọc sẽ trân quý hơn cuộc sống bình thường mà ta đang có.
Những dòng cuối cùng bản thảo đầu tiên của tác phẩm được tác giả viết đúng vào thời điểm đại dịch Covid-19 tại TP.HCM cơ bản được kiểm soát...
Sau đó tiếp tục là quãng thời gian cả nước gồng mình phòng, chống đại dịch, rồi nhờ sự nỗ lực phi thường, đại dịch cũng qua đi, chúng ta đón nhận cuộc sống "bình thường mới"...
Trong chính bối cảnh đó, tác giả đã lựa chọn không vội vã, có một độ lùi cần thiết cho chính mình và mọi người để có đủ thời gian chiêm nghiệm về những gì mình đã trải qua, để biết đâu là giá trị, là sức mạnh thật sự, là thứ còn lại của cuộc đời…
Hồ Điệp Thanh Thanh chia sẻ: "Truyện "ngôn tình" thường là về tình yêu lãng mạn, nhiều khi thoát ly thực tại. Còn truyện của tôi không biết "ngôn tình" đến mức nào, nhưng tôi luôn muốn gắn với bối cảnh thực tại. Một thực tại khốc liệt mà tất cả chúng ta đều biết.
Tôi viết trong tâm thế của người dạo chơi, muốn viết lên những xúc cảm mãnh liệt của mình trước cuộc sống vì vậy tôi chưa bao giờ có bất cứ áp lực nào trong văn chương. Tôi không viết văn để trở thành một cái gì đó, mà chỉ đơn giản là làm điều mình thích.
Trong cuộc sống này, được làm điều mình thích chính là khát vọng của rất nhiều người, tôi có thể làm điều mình thích như vậy đã rất tốt rồi.
Ở mỗi tác phẩm tôi đều viết với tâm thế dâng hiến, rút cạn tinh thần, tình cảm của mình cho nó trong một khoảng thời gian nào đó, vì vậy thành công hay thất bại của mỗi tác phẩm tôi đều trân trọng".
Tại buổi ra mắt sách, nhà văn Di Li cũng nhận định, đây là cuốn tiểu thuyết xúc động, đáng trân trọng bởi không có nhiều tác phẩm văn chương lấy cảm hứng từ những người công tác trong ngành Y.
Theo nhà văn Di Li, sách của Hồ Điệp Thanh Thanh thấm đẫm hiện thực. Khi mở những trang đầu tiên của cuốn sách tôi hơi thất vọng khi tác giả nhắc về đại dịch, bởi tôi thấy có quá nhiều người có cảm hứng viết về đại dịch. Và những gì quá quen thuộc viết sẽ càng khó hơn, nhưng trong cuốn này, đại dịch làm nền cho câu chuyện tình.
"Là người có tư duy logic trong tác phẩm, tôi cố tìm điều gì phi logic để góp ý nhưng không thấy, cô ấy sắp xếp mọi thứ rất logic. Tôi lại nhận ra rằng, điều cô ấy nói nhiều hơn chuyện tình đó là ranh giới giữa sự sống và cái chết. Đặc biệt, viết về ngành Y rất khó, vậy mà Hồ Điệp Thanh Thanh lại tìm được cảm hứng sáng tác. Với tôi, đây là cuốn sách rất hay về ngành y", nhà văn Di Li nói.
Bà Phương Thùy, Trưởng ban Văn học - NXB Văn học nhận định, tiểu thuyết Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi… là một áng văn đẹp đẽ, một câu chuyện tình nảy nở ở một không gian đặc biệt, ấy là bệnh viện, nơi mà sự sống - cái chết chỉ cách nhau một khe cửa hẹp và một thời gian cũng đặc biệt không kém - thời Covid-19, khi ấy vắcxin chưa phủ diện rộng, hầu hết chúng ta đều mang tâm lý sợ hãi khi đối mặt với Covid-19, song Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi đã cho độc giả một cái nhìn thật khác về đại dịch, có mất mát, có vất vả, có đau thương, có lạc quan, có ấm áp, có "soái ca". Đây đích thị là một kiểu "ngôn tình" rất Việt Nam, dung dị, ấm áp và ngời tình người.
Phát hành tiểu thuyết Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi, tác giả Hồ Điệp Thanh Thanh sẽ dành một phần doanh thu bán sách trong 3 tháng đầu tiên sẽ được để chia sẻ với những em nhỏ mồ côi do đại dịch, thiên tai.
Hồ Điệp Thanh Thanh mong muốn, bằng sức nhỏ của mình có thể an ủi phần nào những mất mát mà các em phải gánh chịu trong cuộc đời này - đó cũng là một phần nội dung có trong Mùa hè năm ấy bên em là mãi mãi.
Đồng hành cùng tác giả Hồ Điệp Thanh Thanh trong tâm nguyện nhân văn này, NSƯT Tân Nhàn đã trích 100 triệu đồng để mua sách tặng sinh viên và để tác giả có thêm nguồn kinh phí làm việc thiện nguyện.
Vui lòng nhập nội dung bình luận.