Ngày trước, khi mới yêu nhau, anh thường chở tôi đi lòng vòng trên đường phố Hà Nội bởi anh biết
tôi thích ngắm thủ đô khi màn đêm buông xuống. Anh thường kiên nhẫn đợi tôi
trang điểm cả giờ đồng hồ dưới cổng mà không hề trách móc hay than vãn gì. Mỗi
khi tôi ốm dù chỉ là hắt hơi, sổ mũi, anh thường tức tốc chạy đến ngay bên cạnh
với cả nắm thuốc trên tay, dù xa tôi cả trăm cây số.
Ảnh minh họa
Khi yêu nhau được hai năm, tôi và anh quyết định “vượt rào”.
Tôi còn nhớ như in cảm giác lần đầu tiên được làm “chuyện ấy” với người mình
yêu. Anh chuẩn bị chu đáo, cẩn thận và lãng mạn hơn bất cứ câu chuyện nào tôi
được nghe, được kể trước đó.
Sau khi cùng nhau ngồi hàn huyên trong một quán café với vị
trí thuộc hàng đẹp nhất Hà Nội, anh nằng nặc chở tôi về nhà với lý do “trời có
sấm, sắp mưa nên về qua nhà anh cho gần, chờ trời tạnh mưa rồi anh đưa về nhà”.
Tôi ngoan ngoãn ngồi theo sau rồi về nhà anh như “lộ trình”
anh đã vạch sẵn. Vừa mở cửa, tôi vô cùng bất ngờ khi kịp nhận ra dưới chân mình
là chiếc thảm dài được trải toàn bằng cánh hoa hồng thơm ngát, dưới ánh nến mờ ảo,
lung linh. Anh nhẹ nhàng đến bên chiếc bàn nhỏ cạnh cửa sổ, mở rượu vang và bật
bài hát mà tôi yêu thích nhất.
Chuyên đề: "Đừng để hôn nhân giết chết sự lãng mạn"
Nhân câu chuyện chị Trúc Ly gửi về, Dân Việt mở chuyên đề "Đừng để hôn nhân giết chết sự lãng mạn" nhằm cùng độc giả chia sẻ những cung bậc tình cảm trong cuộc sống gia đình. Hôn nhân có cần lãng mạn không?. Có khó khăn khi duy trì sự ngọt ngào trong cuộc sống gia đình?. Làm thế nào để biến 365 ngày sống chung đều là Valentine day?. Hãy chia sẻ những quan điểm và câu chuyện của riêng bạn về đề tài này qua địa chỉ mail loisongsuckhoe@gmail.com. Những bài viết hay sẽ được đăng tải và nhận nhuận bút theo quy định.
|
Cầm ly rượu trong tay, anh bước đến bên tôi, cụng ly và tặng
lên đôi môi đang ửng đỏ vì bất ngờ của tôi một nụ hôn nồng nàn, đê mê và đầy cảm
xúc khiến trái tim đang yêu của tôi như loạn nhịp. Rồi mọi chuyện đến thật tự
nhiên, nhẹ nhàng, dạt dào cảm xúc. Màn dạo
đầu của anh hoàn hảo đến nỗi mặc dù là lần đầu tiên nhưng tôi không hề có cảm
giác khó chịu, đau đớn như mấy cô bạn từng cảnh báo. Chúng tôi thực sự đã có một
đêm tuyệt vời.
Nhưng đó là đêm của ba năm về trước, còn bây giờ, anh – chồng
tôi khi đã là lại là một người hoàn toàn khác. Không còn những vỗ về, ân ái, những
bó hoa nhân dịp ngày lễ, sinh nhật, giờ đây, tất cả những món quà anh định tặng
tôi đều được quy đổi thành tiền, kèm theo câu nói xanh rờn “tiền đây, vợ muốn
mua gì tùy vợ”.
Ngay cả trong chuyện chăn gối, mỗi lần “làm việc” cùng nhau,
anh không bao giờ quan tâm đến cảm giác hay suy nghĩ của vợ mà hoàn toàn “tự
biên tự diễn”. Đôi khi, anh còn không cần tôi phải hợp tác. Kể cả những lúc tôi
ngủ, anh làm bằng mọi cách đánh thức dậy chỉ để thỏa mãn 5 phút “khoái lạc” của
bản thân.
Theo bạn, gia đình mình có còn sự lãng mạn sau hôn nhân?
|
Năm năm làm vợ anh không có ngày nào là anh không bắt tôi phục
vụ chuyện chăn gối. Thậm chí, hồi mới cưới có ngày còn phải chiều anh đến 2-3 lần.
Tôi thì mệt bã người, còn anh thì chẳng thấy có biểu hiện gì mệt mỏi cả.
Ban đầu tôi nghĩ, vợ chồng mới cưới nên nhu cầu cao là chuyện
bình thường nhưng đã 5 năm rồi, anh vẫn thế, thậm chí, còn trở nên
sung sức hơn với đủ mọi tư thế mới anh “học tập” trên mạng và ép vợ phải thực
hành. Nếu không đáp ứng thì anh lại giận dỗi, và cho rằng tôi không yêu chồng,
tôi có người khác hay sao mà không chiều anh. Có lần, bị tôi từ chối, anh vùng
vằng bật ra khỏi giường và lẩm bẩm “biết vậy, bỏ vài trăm chơi gái cho đã”, khiến
tôi thật sự bất ngờ và thấy bị xúc phạm.
Nhiều lần tôi tự hỏi, tại sao con người lãng mạn, tinh tế
trong anh chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã biến mất, thay vào đó là con “mãnh
thú” sẵn sàng “vồ” lấy tôi và ngấu nghiến thỏa mãn dục vọng của bản thân. Liệu
do công việc của anh quá nhàn hạ, hay chồng tôi mắc
bệnh gì, mà nhu cầu tình dục lại cao quá so với người bình thường như thế?
Hiện tại, tôi rất hoang mang và mệt mỏi vì không thể đáp ứng
nhu cầu quá cao của chồng, càng không thể “tới bến” với chồng khi cả ngày đã rã
rời với công việc, con cái. Hơn nữa, dường như tôi bị “chai lì” cảm xúc và sợ gần
gũi chồng do cách làm “chuyện ấy” quá cục mịch và thô thiển của anh.Tôi phải làm gì để tìm lại con người lãng mạn của chồng ngày xưa đây?. Mọi người có cách gì không?
Trúc Ly (Đồng Nai) (Trúc Ly (Đồng Nai))
Vui lòng nhập nội dung bình luận.