Thư tình: Xin anh đừng cố tỏ ra cao thượng

Tú Vy Thứ sáu, ngày 16/01/2015 09:27 AM (GMT+7)
Anh à, tình yêu không có sự thắng thua, càng không có sự đúng sai, đừng cố tỏ ra cao thượng.
Bình luận 0

Chúng ta yêu nhau vào một ngày nhiều gió, nhiều đến mức em cảm thấy cô đơn. Người ta nói tình yêu luôn bắt đầu từ sự thấu hiểu. Nhưng thật lạ lùng, tình yêu của em với anh đã xuất phát từ sự cảm thông, cảm thông cho nỗi cô đơn của nhau. Từ sự cảm thông ấy, ta dành nhiều sự quan tâm, chú ý cho nhau hơn, và nhận ra, mình đã yêu nhau lúc nào không hay.

Đôi khi em lo sợ. Sợ rằng tình cảm nhanh đến nhanh đi, sợ rằng yêu thương này sẽ đến lúc ra khỏi tầm với của cả em và anh. Anh đã ôm em thật chặt và nói, dẫu sau này cuộc sống có đổi thay, anh vẫn ở đây, và yêu em như ban đầu. Hạnh phúc tràn ngập trong tim, em đã nghĩ mình là người may mắn nhất thế gian.

Đôi khi em lo sợ. Sợ rằng bản tính yêu tự do, thích bay nhảy của mình sẽ khiến anh e dè, rồi tránh xa. Anh đã níu tay em và nói, dù em có bay đến phương trời nào, trái tim anh vẫn hướng theo em. Những chuyến du lịch và công tác ngắn ngày, ngày em đi và về đều có anh ở sân bay tiễn- đón. Vòng tay anh dang rộng, ôm cả những bướng bỉnh của em, em yêu anh, nhiều hơn bao giờ hết.

img

  Giá như anh thành thật, dù chỉ một lần, cảm xúc em dành cho anh, có thể đã không tệ đến thế (Ảnh minh họa)

  Mọi chuyện giống như một bức tranh nhiệm màu, nơi chúng ta được ở bên nhau, nơi bao muộn phiền, lo toan bên ngoài không thể nào chạm tới. Cho tới ngày em quyết định rời xa thành phố, để đến một miền đất khác. Em muốn thử sức mình ở con đường mới, em muốn có thêm nhiều trải nghiệm. Anh ôm em không rời, năn nỉ đừng rời xa anh được không, “hoặc em đi vài bữa rồi lại về, anh chờ, nhé!”.

Em cương quyết nói không thể, anh xoa đầu em, dịu dàng “Ừ, bao lâu cũng được, anh chờ!” Lời hứa tưởng đâu chắc nịch, mang theo bao quyết tâm và thương yêu bỗng nhiên theo gió bay xa. Ngày thứ tư em ở thành phố mới, chúng ta cãi nhau, anh bỏ mặc em trong cơn tức giận. Anh lặng im. Không chỉ ngày hôm đó.

Sinh nhật em sau đó không lâu, anh nhắn tin, như một người trưởng thành “Chúc mừng sinh nhật em, dù thực lòng anh rất buồn vì em không còn yêu anh nữa. Hi vọng sau này sẽ có người yêu em đủ nhiều, xứng đáng để được em quan tâm. Đừng như anh, yêu em nhiều mà không thể chạm tới trái tim em được”.

Rất lâu sau này, em mới hiểu ra lý do đơn giản cho hành động ấy. Anh muốn chia tay, anh muốn rời xa em, bởi anh sợ hãi việc chờ đợi một người, bởi anh sợ hãi không thể níu giữ một cơn gió yêu tự do và thích bay nhảy như em. Anh không ngừng chúc em hạnh phúc, không ngừng nói rằng người chịu khổ là anh. Anh chưa từng hiểu, rằng em không hề muốn đón nhận cuộc chia tay này, bởi em yêu anh, nhiều hơn tất thảy.

Nhưng đó cũng là lúc em hiểu ra, tình yêu trong anh không đủ để giúp anh đợi chờ em sau những chuyến đi, tình yêu trong anh không đủ để níu anh ở lại, bên em, như những lời anh đã hứa.

Trước tất cả mọi người, anh biến em thành kẻ ích kỉ, biến anh thành người cao thượng, nói những lời lý lẽ trưởng thành. Nhưng anh à, tình yêu không có sự thắng thua, càng không có sự đúng sai, đừng cố tỏ ra cao thượng. Chỉ cần thành thật với bản thân mình, rằng anh không yêu em nữa, rằng anh không chịu được sự xa cách trong tình yêu, rằng mọi thứ trong anh đã hết.

Tình yêu cần sự cao thượng để thứ tha, để thương nhau nhiều hơn. Nhưng tình yêu không cần sự cao thượng để chứng minh điều này điều nọ. Giá như anh thành thật, dù chỉ một lần, cảm xúc em dành cho anh, có thể đã không tệ đến thế.

Mời các bạn đồng hành cùng báo Dân Việt trên mạng xã hội Facebook để nhanh chóng cập nhật những tin tức mới và chính xác nhất.
Ý kiến của bạn
Tin cùng chuyên mục
Xem theo ngày Xem