• Những ngày nước cạn, chúng tôi rủ nhau lội cặp mé sông quê đốn bập dừa để kết thành chiếc thuyền dừa nước. Chờ nước lớn, chúng tôi mang “sản phẩm’ của mình ra để bơi thi, ai chơi đua thuyền bập dừa mà về đích trước là xem như thắng cuộc.
  • Mỗi khi đi chợ bắt gặp người bán món bánh ống, lòng tôi lại bồi hồi nhớ về tuổi thơ xưa nghèo khó. Ở nơi quê nhà, hồi ấy gia đình rất khó khăn, ba mẹ tôi cuối cùng đã rời quê ra Thành phố mưu sinh.
  • Hàng năm cứ vào dịp Rằm trung thu, tôi lại nhớ đến bao kỷ niệm êm đềm của tuổi thơ xưa. Tuy cuộc sống trước đây còn nhiều khó khăn thiếu thốn nhưng tâm hồn trẻ thơ lúc nào cũng hồn nhiên trong sáng như ánh trăng rằm.