Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận
Khi nhấn đăng nhập đồng nghĩa với việc bạn đã đồng ý với điều khoản sử dụng của báo Dân Việt
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất
Tuy nhiên, tất cả không như những gì tôi mong đợi. Từ khi tôi hết cữ và bắt đầu cho con ăn dặm, những cuộc tranh luận nhỏ, rồi lớn, rồi hậm hực giận dỗi đã không ít lần xảy ra giữa tôi và mẹ chồng. Chung quy cũng chỉ vì bất đồng về cách cho con ăn uống, sinh hoạt, ngủ nghỉ.
Con tôi 4 tháng, cân nặng được 6.5 kg, mẹ chồng tôi cứ chê lên chê xuống là con còi.
“Ngày xưa, bố thằng cu bằng này được hơn 8kg rồi”, rồi bà bắt tôi mua sữa ngoài về cho con ăn thêm vì bảo: “Sữa mẹ nóng, con không lớn được”. Tôi đã giải thích không ít lần cho bà là cần cho con bú hoàn toàn sữa mẹ trong 6 tháng đầu để tăng sức đề kháng, rằng con tôi cân nặng như thế là bình thường, nhiều loại sữa còn không tốt khiến cho trẻ dễ bị tiêu hóa, nóng trong… nhưng bà vẫn hậm hực chê “sữa mẹ” và trách tôi...tiếc tiền, không biết nuôi con.
"Câu chuyện của những bà mẹ đi tìm sự an toàn cho con" - là diễn đàn trên Dân Việt, nơi để các bậc phụ huynh cùng chia sẻ những tâm sự, câu chuyện cũng như kinh nghiệm... của bản thân trên con đường đi tìm sự an toàn cho sức khỏe, bảo vệ cuộc sống đầy sắc hồng cho những thiên thần bé nhỏ... Mọi đóng góp, chia sẻ xin gửi về báo điện tử Dân Việt qua hòm thư baodanviet@gmail.com và ghi rõ "Bài tham gia diễn đàn Câu chuyện của những bà mẹ đi tìm sự an toàn cho con". Những tâm sự, câu chuyện được đăng trên Dân Việt sẽ được hưởng nhuận bút theo quy định. |
Khi pha sữa cho cháu bà cứ dùng nước sôi đun từ mấy ngày trước tích trong phích nước. Bà cũng chỉ dùng nước này để làm sạch bình pha sữa trong khi tôi hướng dẫn phải khử trùng bằng cách đun sôi.
Nhưng sợ nhất vẫn là cái “món” sau lau chùi rửa ráy cho cháu ị, tè, bà không bao giờ chịu rửa tay bằng xà phòng và vẫn tiếp tục cho cháu ăn như thường. Không ít lần tôi phải nhỏ nhẹ nói chuỵện với bà về “miếng xà bông” khử trùng trong nhà tắm nhưng bà vẫn bỏ ngoài tai.
Khi cháu bị ốm, sốt bà dứt khoát không cho tôi trườm mát, tắm cho con để hạ sốt. Con bị tiêu chảy thì bà cấm tôi không được cho con ăn gì ngoài cháo trắng loãng với muối. Tôi đã phải “cầu cứu” đến cán bộ y tế xã nhờ họ đến tận nhà để theo dõi con và giải thích cặn kẽ, tư vấn cho bà hiểu về cách chữa bệnh, kiêng kị cho cháu theo kiểu của bà là không khoa học và bất hợp lý.
Con tôi lớn hơn chút nữa, tôi lại phải mệt mỏi với các món đồ ăn vặt bà thường xuyên mua về để “dụ” cháu. Bim bim, kẹo mút, bỏng ngọt…cứ hễ cháu đòi là bà chiều lại mua cho cháu. Tôi cũng đã nhắc bà nhiều lần những thứ đồ này đều không tốt, nhiều cái có phẩm màu, chất bảo quản…ảnh hưởng đến sức khỏe của con. Bà gật gù rồi giấu diếm cho cháu ăn những lúc tôi không có nhà.
Hậu quả là, con tôi 2,5 tuổi nhưng răng cửa của cháu đã “sún”, xỉn đen và vỡ gần hết. Không ít lần con tôi bị rối loạn tiêu hóa, tiêu chảy phải dùng kháng sinh điều trị, dùng kháng sinh nhiều đường ruột lại có vấn đề, lại tiêu chảy. Cái vòng tuần hoàn này đã khiến cho con kém ăn, lười ăn, còi và hay ốm.
Đã có thời giản tôi rất mệt mỏi vì phải “đấu tranh” cãi vã, giận dỗi mẹ chồng… chỉ vì cách nuôi con. Nhiều khi tôi thấy mình bất lực khi một ngày chỉ có thể ở bên con vài tiếng sau giờ làm việc, bất lực vì không thể chăm con theo theo ý mình, vì mẹ chồng không cùng quan điểm chăm con với tôi, vì phải phó mặc việc ăn uống của con cho mẹ chồng.
Bây giờ con tôi đã lớn, bớt ốm, đi nhà trẻ và bà cũng đã về quê để chăm ông. Nhưng tôi nghĩ, nếu một bà mẹ nào “sẵn sàng” cùng chăm con với những bà mẹ chồng bảo thủ thì cần cho mẹ chồng đi học các lớp tiền sản trước khi sinh. Đây là điều mà mãi sau này tôi cứ ân hận vì không nghĩ là sớm hơn.
Trịnh Yến (Hà Đông)