Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận
Khi nhấn đăng nhập đồng nghĩa với việc bạn đã đồng ý với điều khoản sử dụng của báo Dân Việt
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất
Vì thế những ngày này, dọc theo những con đường, trên sân nhà đâu đâu cũng thấy những cái nia hoặc một cái vỉ đan bằng tàu lá dừa, trên bề mặt là những miếng chuối dẹp như con khô mực, xòe to, phơi màu vàng óng ánh dưới ánh nắng mặt trời gay gắt.
Loại chuối để dành ép phơi khô là chuối xiêm, mà phải chọn loại chuối chín muồi để ép. Để ép chuối, người dân quê tôi chuẩn bị hai miếng lá chuối khô, đặt trái chuối vào giữa hai miếng lá chuối khô, rồi dùng thớt ép nhẹ cho trái chuối dẹp mỏng ra. Phải ép thật khéo tay để miếng chuối không mỏng quá sẽ khó gỡ, còn dày quá thì lâu khô. Còn ai không ép thì cứ để nguyên trái chuối chín muồi, chỉ cần đụng nhẹ nhàng cũng đủ làm cho trái chuối rời khỏi nải. Bóc nhẹ vỏ, để nguyên trái xếp đều trên vỉ phơi “một nắng” cho “rỏ mật”, làm cho miếng chuối khô thêm độ vàng và dẻo.
Khi chuối đã khô với màu vàng tươi rất đẹp, mọi người xếp từng miếng chuối theo từng lớp, thành một chồng dày rồi cho vào bịch gói lại, hoặc cho vào thố thủy tinh đậy nắp để dành ăn hoặc đãi khách trong những ngày tết.
Khi khách tới nhà, gia chủ dọn lên bàn một dĩa chuối khô. Chủ nhà và khách vừa trò chuyện, uống trà lâu lâu nhón tay gỡ từng miếng chuối khô, cuộn tròn lại, cho vào miệng. Không có gì thích bằng nhai chuối khô vừa hớp từng hớp trà nóng hổi, nhờ vậy mà câu chuyện của chủ và khách kéo dài đến tận đêm khuya.