Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký để gửi bình luận
Khi nhấn đăng nhập đồng nghĩa với việc bạn đã đồng ý với điều khoản sử dụng của báo Dân Việt
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất
Và cũng chính từ đó sinh ra nhiều hệ lụy rơi nước mắt. Có khi trai đi phát cỏ gặp cô gái cấy giỏi họ phải lòng, yêu nhau thắm thiết nhưng đâu dễ gì được cha mẹ hai bên chấp nhận. Thế là họ chấp nhận làm liều theo kiểu “vợ nhặt”. Cô gái bằng lòng về nhà chàng trai để làm vợ, làm dâu. Nhà trai quở trách nhưng cũng rộng lượng tha thứ. Bên nhà gái dù có bẽ mặt nhưng trước “việc đã rồi” … cũng tìm cách thu xếp để cứu vớt chút danh dự.
Một lễ nhỏ được tổ chức, người ta gọi là “thú phạt”. Khi ấy, nhà trai mượn người đứng tuổi biết nghi lễ và ăn nói làm chủ lễ rồi chuẩn bị cặp vịt, mâm trầu rượu, đôi bông tai, cùng cô dâu, chú rễ sang nhà gái. Xin nói thêm, nhiều gia đình nghèo quá không có đủ tiền cưới vợ, không có tiền sắm được đôi bông thì cũng cố gắng chạy hỏi, vay mượn mua cho cô dâu đôi bông vàng 18, vài phân cũng được. Bởi theo quan niệm, bông tai là duyên con gái, không thể bỏ qua được. Đến nhà gái, chủ lễ rót trầu rượu tạ lỗi, nói chuyện xin nhà gái bỏ cho lỗi lầm mà bọn trẻ đã trót gây ra. Có thể không ưa nhau, nhưng bây giờ chuyển đã lỡ, nên nhiều người nhắm mắt tặc lưỡi cho qua.
Sau nghi lễ trà rượu, người ta làm thịt cặp vịt nấu cháo, rồi mời vài ba bà con láng giềng đến uống chung rượu mừng cho đôi trẻ.