Tết xưa

  • Đây là những vần thơ, những rung động của tôi mỗi dịp Tết đến Xuân về.
  • Tết về, nhà nhà quây quần bên mâm cơm. Dù giầu sang phú quý hay nghèo đói bần cùng, trên mâm cơm tết luôn có chiếc bánh chưng, bát dưa hành, đĩa xôi và con gà luộc.
  • Tháng 12 đến tự bao giờ, cơn mưa nhỏ trốn trong kẽ lá bỗng ào xuống mát lạnh, không phải cái lạnh se sắt hôm nào, nhưng cũng đủ làm tôi nhớ những ngày Đông năm xưa đến nao lòng. Mỗi cái tết đi qua, trong tôi lại trào dâng nhiều cảm xúc, để lại nhiều kỷ niệm vui, buồn. Nhưng có lẽ cái tết làm tôi nhớ nhất, để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong đời tôi cho đến bây giờ đó là cái tết năm 2000.
  • Ngày trước, mỗi dịp cuối năm người ta lại chuẩn bị dựng đu. Đó là một hình ảnh quen thuộc mỗi dịp Tết đến, xuân sang, bởi lẽ đánh đu là một trò chơi dân dã, vui tươi của người dân ở nông thôn. Làng nào cũng cố gắng dựng cho mình một chiếc đu thật đẹp, thật ưng ý, để không thua kém làng bên cạnh. Chiếc đu là thứ tiêu khiển trong những ngày Tết, là nơi giúp người ta xả đi nhưng vất vả, lo toan, ưu phiền của năm cũ.
  • Ngày 30/4/1975, gia đình tôi từ Sài Gòn hồi hương về Lộ Tẻ Ba xe, tức lộ Vòng Cung, thuộc huyện Ô Môn, tỉnh Hậu Giang lúc bấy giờ. Lúc này lộ Vòng Cung còn thưa thớt, hoang vắng lắm.
  • Hồi đó chưa có trò chơi điện tử cho con nít, cũng không có tour du lịch dài ngày cho người lớn, nhưng xóm vùng ven tôi cũng có cách chơi tết thật là rôm rả.
  • Khi còn bé, Tết là dịp đặc biệt với ý nghĩ lớn lao. Chúng tôi được nghỉ học vài ngày trước tết. Cũng từ hôm đó trở đi việc quan trọng với mỗi gia đình là dọn dẹp nhà cửa cho thật sạch sẽ và làm một nồi bánh chưng thật to.
  • Tết! Chỉ vỏn vẹn một từ ấy thôi nhưng trong ký ức của tôi Tết là những gì sung túc, no đủ nhất, đầm ấm, vui sướng nhất!
  • Chỉ đơn giản thế thôi. Tự nhiên nỗi nhớ ngày xưa nôn nao ruột gan khi chiều nay một khóm hoa tàu bay còn sót lại trong thời kỳ hậu nông thôn mới nở tím cả một góc trời quê. Ký ức trẻ thơ tìm về trong veo mà xót xa. Biết tìm đâu dĩ vãng ngày xưa…?
  • Không biết tự bao giờ, câu dân gian truyền miệng “Cu kêu ba tiếng cu kêu, Hăm ba tháng chạp dựng nêu ăn chè” vẫn luôn nằm trong ký ức những người đã từng được sống trong cái thời thanh bình trong luỹ tre xanh với cánh đồng cò bay thẳng cánh.